HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 302

rất dễ chịu, sảng khoái. Chiếc khăn tay có mùi hương nhẹ nhàng,
là mùi của chất vải cotton và một chút nhiệt độ cơ thể ấm nóng
của người đàn ông. Bạc Cận Ngôn cúi đầu, nhìn Giản Dao. Gương
mặt anh lộ vẻ ngạo mạn như muốn nói: “Chuyện cỏn con này mà
em cũng làm không xong.” Tuy nhiên, ánh mắt anh rất chăm chú,
ngón tay dài dừng ở tóc mai của Giản Dao, di chuyển trên gò má
của cô. Thỉnh thoảng, đầu ngón tay anh chạm vào tóc, trán và tai
cô.

Mặt Giản Dao bắt đầu nóng bừng. Làn da tiếp xúc với tay anh

dường như hơi ngứa. Người đàn ông này... Rốt cuộc anh lau tóc
cho cô với tâm trạng như thế nào? Có phải giống câu nói của anh,
chỉ vì cô làm không tốt nên anh mới ra tay giúp đỡ? Nhưng người
từ trước đến nay luôn tự cao tự đại, không làm bất cứ việc vớ vẩn
như Bạc Cận Ngôn lại đi lau tóc cho con gái, anh không cảm thấy
vô vị sao?

Khóe miệng Giản Dao cong lên.

Nguồn ebook:

https://www.luv-ebook.com

Bạc Cận Ngôn gọi một chiếc ô tô, đưa Bùi Trạch, Tiền Dục Văn

và Mạch Thần tới tòa nhà trung tâm hội nghị. Anh vui vẻ nói với
bọn họ, cuộc điều tra liên quan đến bọn họ đã kết thúc, họ có thể
yên tâm nghỉ ngơi. Lúc lên xe, cả ba người đều trầm ngâm,
không ai nói gì.

Mưa vẫn xối xả. Năm người giương ô hoặc mặc áo mưa đứng

trên bãi cỏ của khu nhà.

Đây là ý của Bạc Cận Ngôn, gọi ba người còn lại tụ tập một

chỗ. Anh nói anh chỉ hỏi mấy câu là xong. Giản Dao thắc mắc:
“Tại sao phải đứng dưới mưa?” Bạc Cận Ngôn giải thích, làm vậy
sẽ càng khiến bọn họ chột dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.