HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 36

“Người gửi là Phó Tử Ngộ ở thành phố B.” Giản Huyên hiếu kỳ

hỏi: “Chẳng phải anh ta là bạn thân của tên yêu quái kia sao? Tại
sao anh ta lại gửi đồ cho chị?”

Giản Dao cũng không đoán ra, Phó Tử Ngộ chưa từng nhắc với

cô chuyện gửi đồ. Cô lập tức mở hộp quà, vô cùng bất ngờ khi
thấy bên trong là một chiếc cần câu Daiwa Hồng Hổ mới tính,
giống hệt chiếc cần câu của Bạc Cận Ngôn, Giản Dao lập tức gọi
điện thoại cho Phó Tử Ngộ.

Tại thành phố B, Phó Tử Ngộ đang mặc áo blouse trắng ngồi

trong văn phòng xem hồ sơ bệnh án. Giọng nói của anh vẫn thoải
mái, ôn hòa như thường lệ: “Giản Dao, em cứ nhận đi, là Cận
Ngôn nhờ tôi mua tặng em, coi như cảm ơn những con cá của
em. Em cũng biết đấy, cậu ấy rất thích ăn cá, chứ không có ý gì
khác.”

Giản Dao đương nhiên không chịu: “Món quà này quá quý giá,

em không thể nhận.”

Phó Tử Ngộ mỉm cười: “Cậu ấy đã có một chiếc cần câu, tôi lại

không câu cá. Em trả lại cho chúng tôi, chiếc cần câu đó sẽ thành
vô dụng đấy!”

Giản Dao vẫn không đồng ý. “Phó tiên sinh, em chỉ nhân tiện

câu cá hộ anh ấy... “

“Đây là ý của Cận Ngôn, nếu muốn trả lại thì em hãy trả cho

cậu ấy, tôi không biết đâu.” Phó Tử Ngộ cắt ngang lời Giản Dao.
“Nhưng với tính cách của cậu ấy, cậu ấy sẽ vứt bỏ đồ không dùng
đến. Có lẽ ngày hôm sau em sẽ phát hiện chiếc cần câu Daiwa
Hồng Hổ đáng thương nằm trong thùng rác.”

Cuối cùng, Giản Dao hết cách, đành bày tỏ ý kiến: cô có thể

nhận chiếc cần câu nhưng sẽ không nhận thù lao dịch tài liệu. Đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.