HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 37

cũng là một khoản tiền lớn. Thấy thái độ của cô kiên quyết, Phó
Tử Ngộ đành nói tùy cô.

Cúp máy, Phó Tử Ngộ nhớ lại cuộc điện thoại với Bạc Cận

Ngôn hai ngày trước. Anh không nói dối, mua chiếc cần câu
Daiwa Hồng Hổ là quyết định của Bạc Cận Ngôn. Tuy nhiên, ý
kiến tặng quà là do anh đề xuất.

Hôm đó, Phó Tử Ngộ gọi điện cho Bạc Cận Ngôn hỏi thăm tình

hình gần đây, thuận miệng hỏi: “Cậu đã ăn hết số cá mua lần
trước chưa? Tôi sẽ đặt hàng cho cậu.” Anh nghĩ gần đây thời tiết
giá lạnh, ở một thành phố nhỏ khó mua được cá tươi.

Ai ngờ Bạc Cận Ngôn bình thản trả lời: “Tôi có rất nhiều cá

rồi.”

“Ở đâu ra? Cậu tự đi mua à?” Không thể là cá câu được, Phó

Tử Ngộ hiểu rõ kỹ thuật của Bạc Cận Ngôn. Hơn nữa, anh không
có lòng kiên nhẫn, thường cắm cần câu ở bờ sông, bờ suối rồi bỏ
đi chỗ khác.

Bạc Cận Ngôn trả lời rất tự nhiên: “Giản Dao câu cho tôi.”

Phó Tử Ngộ ngạc nhiên: “Tại sao cô ấy lại giúp cậu câu cá?”

“Tôi không quan tâm đến điều đó.” Bạc Cận Ngôn đáp.

Phó Tử Ngộ hết nói nổi, quả nhiên là câu trả lời kiểu “Bạc Cận

Ngôn” điển hình. Tuy nhiên, Bạc Cận Ngôn nói “rất nhiều cá” thì
chắc chắn là rất nhiều. Phó Tử Ngộ hỏi tiếp: “Trước đó cậu còn
nói người ta giống khúc gỗ... Vậy cậu định cảm ơn cô ấy thế
nào?”

Bạc Cận Ngôn im lặng vài giây mới trả lời: “Cậu thay tôi trả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.