HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 372

“Con người cậu ấy là vậy. Cậu ấy rất xuất sắc, luôn thu hút sự

chú ý của mọi người, nhưng cậu ấy cũng rất chậm hiểu, tự cho
mình là nhất. Đúng rồi, cậu ấy còn lập dị, không hòa đồng. Vì
vậy, bất kể em là bạn hay là người yêu của cậu ấy, đều có số trở
thành một “bà mẹ".” Phó Tử Ngộ ngẩng đầu nhìn trời, khóe
miệng nhếch lên. “Giản Dao, Cận Ngôn không hiểu gì về chuyện
tình cảm, chúng ta phải tiến nhiều hơn một bước. Ban đầu, anh
cũng bước rất nhiều bước thì mới có thể trở thành người bạn duy
nhất của cậu ấy. Bây giờ, với tư cách người bạn thân, anh hy
vọng em cho cậu ấy thêm một chút cơ hội và thời gian. Anh
không muốn cậu ấy đánh mất em.”

Bầu trời đêm đẹp đẽ, cơn gió mùa hạ nhè nhẹ thổi qua như vỗ

vễ nỗi bứt rứt và mất mát trong lòng con người. Giản Dao ngẩng
đầu, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Phó Tử Ngộ. Cô vừa định lên
tiếng, chợt nhìn thấy Bạc Cận Ngôn từ trong phòng ngủ đi ra.
Giản Dao lập tức ngậm miệng. Phó Tử Ngộ quay đầu, nơi khóe
miệng ẩn hiện ý cười nhàn nhạt. Anh nâng ly rượu vang, chạm
vào cốc sữa trong tay cô. “Liên minh thành lập.”

Bạc Cận Ngôn đi đến sau lưng bọn họ. “Liên minh gì cơ?” Anh

vừa tắm xong, chỉ mặc bộ đồ ngủ, quần short và áo phông cotton
màu trắng càng tôn lên nước da trắng của anh. Ánh mắt anh
dừng lại trên mặt Giản Dao. “Sao em đỏ mặt?”

Phó Tử Ngộ chỉ cười cười, không lên tiếng.

Giản Dao đứng dậy. “Không còn sớm nữa, em về đây, chào hai

anh!”

Sáng sớm hôm sau.

Lúc tỉnh dậy, Bạc Cận Ngôn thấy hơi buồn bực bởi tối qua tuy

Giản Dao đồng ý làm lành với anh nhưng cô bỏ về mà chẳng nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.