HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 1 - ĐINH MẶC - Trang 80

mẹ cậu bé để cậu bé đến nhà cô sống một thời gian, thế nào
cũng gửi chút quà, ví dụ trứng gà nhà chẳng hạn. Tôi đã đi hỏi
mẹ Phó Minh Nghĩa, đúng là hôm đó cậu ta mang theo một giỏ
trứng. Trước đây, cậu bé cũng thường mang trứng gà cho cô ruột.
Tuy nhiên, những điều này chắc không liên quan, tôi không tìm ra
manh mối khác...”

Giản Dao dừng lại bởi Bạc Cận Ngôn đột nhiên tiến lên một

bước, cúi người, ôm cô vào lòng.

Buổi trưa, ánh nắng ấm áp, căn phòng tĩnh mịch. Người Giản

Dao cứng đờ, Bạc Cận Ngôn nhanh chóng buông người cô, nhưng
vẫn nhìn cô chăm chú, nơi đáy mắt ẩn hiện ý cười vô cùng ôn
hòa.

“Sao em nghĩ ra điều này? Mang trứng gà cho cô ruột? Em

đúng là thiên tài.”

Giản Dao trả lời: “Đây là cách đối nhân xử thế cơ bản...”

Bạc Cận Ngôn mỉm cười. “Phó Tử Ngộ nói em là người có tri

thức, hiểu lý lẽ, sẽ bổ sung cho tôi. Hừm, cũng có lúc cậu ta đoán
bừa mà lại đúng.”

Giản Dao: “...”

Bạc Cận Ngôn mở điện thoại di động, chỉ vào một điểm trên

bản đồ thành phố. “Phó Minh Nghĩa mất tích ở nơi này.”

Giản Dao xem kĩ, đó là chợ nông sản. Cô hỏi: “Tại sao?”

Thái độ của Bạc Cận Ngôn lúc này đặc biệt hòa nhã, anh mỉm

cười. “Come on! Thằng bé xách một giỏ trứng gà, đi đâu cũng
không tiện. Tại sao nó không đến nhà cô ruột ngay? Lẽ nào nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.