HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 138

bình tĩnh nói: "Diêu Viễn Qua, ông hãy nghe tôi nói, cho dù hiện tại ông
đang giữ tôi có thể chạy được trong thời gian ngắn, nhưng ông không trốn
thoát được đâu. Mỗi con đường ông có thể chạy trốn trong tương lai đều bị
phong tỏa. Những người ông có thể liên lạc được đều sẽ bị chúng tôi nghe
lén. Ông từng trải qua cuộc sống giàu sang, sau này chỉ có thể trốn tránh,
không thể liên lạc với người nhà, sống giống như những người nghèo mà
ông khinh bỉ. Bọn họ sẽ đánh ông, sẽ chỉnh ông, giống như ông từng làm
với bọn họ. Kết cục của ông tất nhiên là cùng đường. Thả tôi ra, đến cục
cảnh sát khai báo. Như vậy vợ ông, đứa con duy nhất của ông có lẽ còn có
thể sống tốt một chút. Ông hiểu ý tôi không?"

Diêu Viễn Qua hét lớn: "Cô câm miệng! Tôi còn quan tâm bọn họ làm

gì? Quan tâm làm quái gì!"

"Sao mặc kệ được chứ?" Giản Dao khẽ nói, "Đó là gia đình duy nhất

của ông. Gia đình ông đã tốn sức tạo thành, sau này tan nát, chẳng lẽ ông
cứ không quan tâm như vậy, cứ thế để mang cái danh tội phạm bỏ trốn,
cuối cùng tất cả mọi người đều xong đời sao?"

Diêu Viễn Qua thở gấp không nói lời nào.

Đúng lúc này từ xa truyền đến rất nhiều tiếng bước chân. Diêu Viễn

Qua hoảng hốt, con dao càng kề chặt bên cổ Giản Dao. Giản Dao cảm giác
nhói đau trên cổ. Cô không biết có thể đợi thêm được nữa hay không. Vừa
rồi nhân lúc nói chuyện, cô đã quan sát địa hình xung quanh. Bên cạnh là
vách đá rắn chắc, bùn đất dưới chân hai người lỏng, dưới vách đá có cái
hang, nếu cô tránh tới đó có lẽ sẽ né được viên đạn của cảnh sát và lưỡi dao
của Diêu Viễn Qua.

Có lẽ là đã trải qua nhiều sóng gió, Giản Dao không còn hoảng sợ chút

nào, tập trung toàn bộ sức lực chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.