HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 139

Nhóm cảnh sát đã báo cáo tình hình trước đó, Bạc Cận Ngôn chạy như

bay trên sườn núi, từ xa đã nhìn thấy Diêu Viễn Qua giữ chặt người đứng ở
cửa hang. Trong lòng Bạc Cận Ngôn nặng nề, môi mím chặt, chưa từng gặp
kẻ nào ngu xuẩn khiến người ta chán ghét như vậy. Anh nghĩ phải có mười
tám tên biến thái tương đương ông ta mới có thể bắt cóc được bà Bạc. Con
heo mẹ kia sao còn chưa leo lên cây?

Ngày càng đến gần, ánh mắt Bạc Cận Ngôn và Giản Dao giao nhau.

Ánh mắt cô bình tĩnh kiên định, giống như sau khi anh đến sức lực càng
mạnh hơn. Bạc Cận Ngôn thấy lúc này cô không bị thương ở đâu, trong
lòng cũng khẽ thở phào. Hơn nữa thấy cô ở trong hiểm cảnh mà vẫn không
mất đi trí tuệ và dũng cảm, tình yêu dành cho cô trong lòng càng sâu đậm.
Ánh mắt của anh cũng vô cùng lợi hại.

Sau đó, Bạc Cận Ngôn đứng bên ngoài cách họ hơn mười mét, im lặng

không nhúc nhích. Giản Dao liếc mắt sang bên phải, khẽ gật đầu với anh
một cái. Anh nháy mắt với cô, bỗng nhiên trên mặt thay đổi thành vẻ phẫn
nộ: "Diêu Viễn Qua! Thả vợ tôi ra! Ông còn muốn làm cho bao nhiêu
người vô tội bị thương nữa!"

Không ngờ những lời này lại khiến cho Diêu Viễn Qua bị kích thích,

ông ta cũng không nhận ra Bạc Cận Ngôn, chỉ cười lạnh nói: "Vợ của mày?
Ha ha, vợ của cảnh sát, ha ha..."

Không ai biết Bạc Cận Ngôn đang làm gì, tại sao lại muốn khiêu khích

Diêu Viễn Qua. Cảnh sát bên cạnh vẫn nhắm chặt súng về phía Diêu Viễn
Qua. Trong mắt Giản Dao chỉ có Bạc Cận Ngôn, hai ngón tay khẽ chuyển
động.

Phương Thanh đứng ở phía sau Bạc Cận Ngôn, dùng âm thanh chỉ có

hai người nghe được: "Tôi sẽ cứu cô ấy." Bạc Cận Ngôn như thể không
nghe thấy. Phương Thanh xoay người rời đi. Bạc Cận Ngôn tiến lên mấy
bước, tiếp tục mắng: "Đồ cầm thú! Cầm thú! Bản thân nuôi nhiều phụ nữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.