HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 144

Giản Dao nhịn không được bật cười, hỏi: "Vậy anh đã ăn phần bánh

tôm kia chưa?"

Bạc Cận Ngôn: "...Ăn hết rồi."

Giản Dao khẽ mỉm cười, nhưng mi tâm vẫn nặng nề, bất tri bất giác im

lặng trong chốc lát. Bạc Cận Ngôn nhạy cảm phát hiện ra sự khác thường
của cô, giọng nói cũng thay đổi, vô cùng dịu dàng thấp giọng hỏi: "Em sao
vậy?"

Giản Dao nói: "Cận Ngôn, em muốn ở riêng với anh một lúc."

Anh im lặng một chút, đáp: "Anh lập tức về bên cạnh em."

"Vâng."

Ánh mặt trời rực rỡ ấm áp, trên đường sạch sẽ im lặng, không có người.

Giản Dao đứng dưới tàng cây một lát, nhìn thấy Bạc Cận Ngôn chạy từ cục
cảnh sát ở phía đối diện. Hôm nay hiếm khi anh mặc áo phông màu xanh,
quần dài màu đen, cùng với mái tóc đen và làn da trắng, càng thêm tuấn tú
bắt mắt. Đương nhiên đây cũng là kết quả "cải tạo sau khi kết hôn" của
Giản Dao đối với người đàn ông mê âu phục này. Anh đi đến trước mặt cô,
cầm tay cô: "Để anh đoán nhé, lại nằm mơ?"

"Vâng." Giản Dao cũng không cần che giấu sự yếu đuối ở trước mặt

anh.

Anh giữ vai cô, ôm vào lòng, hai người đi dọc theo bờ sông.

Thực ra Giản Dao đã rất ít khi mơ về tên biến thái hoa tươi, mơ về đoạn

thời gian bị hắn nhốt. Gã đàn ông giống như ác ma đó hiện tại cũng đã biến
thành đám xương trắng. Bạc Cận Ngôn cũng khen ngợi cô, nói bà Bạc điều
chỉnh vô cùng tốt so với đa số người. Chỉ là khi hôm qua cô nhìn thấy trong
mắt Diêu Viễn Qua sự điên cuồng giống như tên biến thái hoa tươi, thậm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.