HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 340

giữ chặt Giản Dao, con dao đập mạnh vào gáy cô. Giản Dao kêu lên, sau đó
rơi vào hôn mê.

Người nọ xoa ngực, khẽ cười một tiếng, sau đó ôm lấy Giản Dao, dùng

tiếng Anh cực nhanh nói với tên còn lại: "Giết chết bọn họ, đốt cháy hết đi,
xử lý hiện trường. Sau đó tới tìm tôi."

Tên còn lại cười đáp "OK".

Tên kia ôm lấy Giản Dao lên một chiếc xe con màu đen đỗ trong cánh

đồng, rời đi trong bóng đêm.

Lạc Lang mở to mắt chứng kiến toàn bộ sự việc, nhìn bọn họ làm Giản

Dao bị thương, nhìn bọn họ bắt cóc cô, nhìn cô rời đi. Trong bóng đêm, anh
ta cúi đầu, một giọt nước mắt rơi xuống. Con dao để ở trên cổ dường như
không còn quan trọng nữa. Anh ta vừa mờ mịt vừa bi thương. Anh ta nhìn
thấy cô gái của mình bị người ta làm tổn thương như vậy.

Người đàn ông ở phía sau vẫn còn đang cười, khẽ nói: "Chậc...mày nói

xem tao nên giết mày thế nào cho tốt đây? Bắt đầu xuống dao từ đâu đây?"

"Xin anh..." Giọng nói của Lạc Lang khàn khàn, hoảng sợ mà bất lực,

"Cầu xin anh thả tôi ra...Tôi sẽ không nói gì ra ngoài hết, tôi có rất nhiều
tiền, tôi sẽ đưa hết toàn bộ cho anh...chỉ cần anh thả tôi ra, tôi sẽ cho anh
mọi thứ anh muốn..."

Người nọ cười ha ha, bởi vì sự nhát gan và cầu xin của anh ta mà cảm

thấy thú vị.

"Mày biết không..." Người nọ thấp giọng nói bên tai Lạc Lang, "Tao

thích nhất là nhìn thấy kẻ bất lực, nghe lời, chơi vui như mày." Hắn đột
nhiên buông Lạc Lang ra, đá vào lưng anh. Lạc Lang té ngã xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.