HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 360

"Cô giáo Giản, cô tỉnh rồi? May quá, tôi đi thông báo cho toàn cục."

Người cảnh sát nói.

Bác sĩ cũng dịu dàng nói: "Giản Dao, nhìn nơi này. Có nhìn rõ không?

Cô bị thương nặng, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Yên tâm, tỉnh
lại là tốt rồi."

Giản Dao im lặng. Không nói gì, cũng không hỏi gì hết.

Bác sĩ mang theo y tá im lặng, nhanh chóng làm một ít kiểm tra cho cô.

Giản Dao vẫn không nhúc nhích, ánh mắt cô nhìn qua cửa, nhìn thấy hành
lang, nhưng không nhìn thấy được phòng bệnh bên cạnh.

Một lát sau, mấy người cảnh sát đi vào. Tất cả đều dịu dàng an ủi:

"Không sao là tốt rồi."

"Cô giáo Giản, mấy tháng này đừng cử động, gãy mấy xương rồi, phải

tĩnh dưỡng cho tốt."

"Đúng vậy, phải nghỉ ngơi."

Giản Dao nhìn bọn họ, khẽ nói: "Cám ơn."

Có cảnh sát trẻ tuổi, trong mắt có ánh nước, cắn răng nhìn đi nơi khác.

Đúng vậy, ai mà không bật khóc khi nhìn thấy bộ dáng của cô và giáo sư
Bạc khi ở trong kho hàng lúc ấy.

"Cận Ngôn...đâu?" Cuối cùng cô đã lên tiếng hỏi.

Những người khác đều im lặng, một cảnh sát già ngồi xuống bên cạnh

giường, dịu dàng nói: "Giản Dao à, giáo sư Bạc có chút chuyện, nhưng
không nguy hiểm đến tính mạng. Yên tâm, đã được cấp cứu rồi."

Đến tận lúc này khi tỉnh lại, ba hồn sáu phách của Giản Dao mới hoàn

toàn trở về. Khóe miệng cô khẽ cong lên, nhưng nụ cười này đầy bi thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.