HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 361

"Anh ấy...xảy ra chuyện gì?" Giọng nói của cô vô cùng bình tĩnh.

Mọi người im lặng. Sau đó có người nói: "Giáo sư Bạc không còn nhìn

được nữa. Màng mắt bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng đó không phải là
vấn đề nghiêm trọng nhất, mà bởi vì ngã từ chỗ cao xuống, máu bầm ở não
đè lên thần kinh thị giác. Khả năng có thể chữa được là vô cùng thấp..."

Giản Dao vùng vẫy muốn ngồi dậy, nhưng bị mọi người vội vàng ngăn

lại: "Hiện tại cô không thể cử động! Cử động là xương đâm vào nội tạng
đấy! Đừng lo! Đừng lo! Bên chỗ giáo sư Bạc cũng đã có chúng tôi trông
nom! Anh ấy vẫn còn đang hôn mê, anh ấy tỉnh lại, chúng tôi sẽ thông báo
cho cô."

Đúng là vẫn không có cách nào. Giản Dao nằm xuống. Sau đó, tất cả

mọi người đều rời đi, chỉ còn một cảnh sát canh giữ bên ngoài, để cho cô
tĩnh dưỡng nghỉ ngơi. Trời dần tối, ngoài cửa sổ yên bình như chưa xảy ra
bất cứ chuyện gì. Giản Dao im lặng nằm, sau đó ngước mắt nhìn sao ngoài
cửa sổ.

Không còn nhìn thấy ư?

Trong đầu cô hiện lên bộ dáng của Bạc Cận Ngôn. Anh nhìn cô, bộ

dáng cười yếu ớt. Khi điều tra án, bộ dáng anh chăm chú. Buổi tối khi anh
đọc sách, ánh mắt như chứa đựng hàng ngàn ngôi sao.

Anh khoan dung, bình tĩnh nhìn mỗi kẻ hại người, mỗi nạn nhân.

Từ nay về sau, đôi mắt có thể nhìn thấy tất cả tội ác thế gian, cuối cùng

không còn mở ra được nữa sao?

Đôi mắt có khác gì là mạng sống của Bạc Cận Ngôn chứ?

Người kiêu ngạo như anh, sau khi tỉnh lại, sẽ đối mặt như thế nào đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.