HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 362

Giản Dao nghiêng đầu, vùi mặt vào trong chăn, không cho tiếng khóc

của mình phát ra quá lớn. Cô không nhìn thấy hình ảnh kia, nhưng lại giống
như tận mắt chứng kiến, chúng không ngừng quanh quẩn trong đầu cô.

Bạc Cận Ngôn im lặng khuỵu xuống. Cơ thể cao gầy của anh, áo sơ mi

nhiễm đầy máu, tóc ngắn màu đen, nằm trên mặt đất, chỉ còn hơi thở thoi
thóp.

Thời tiết rất tốt, đây là một căn phòng bên bờ sông, không biết ở chỗ cụ

thể nào.

Trời xanh, mây trắng trôi lững lờ. Cá nhả bong bóng trên mặt nước,

sóng gợn lăn tăn. Dưới nước có một tảng đá, trong suốt bất động.

Phó Tử Ngộ nằm dài trên ghế, đeo kính râm, cười nói: "Cận Ngôn, lại

có cá rồi."

Bạc Cận Ngôn quay đầu nhìn anh, không nói lời nào.

Phó Tử Ngộ nói tiếp: "Năm nay nên cử hành hôn lễ với Giản Dao đi.

Tiếc là tớ không thể tới rồi. Hôn lễ chuẩn bị tốt một chút, lãng mạn một
chút, đừng quá bảo thủ."

Bạc Cận Ngôn nhìn anh, hỏi: "Tại sao cậu không thể tới chứ?"

Phó Tử Ngộ im lặng một lát, đáp: "Bởi vì tớ phải đi đến một nơi rất xa.

Nơi đó không có ký ức, không có niềm vui, cũng không có thất vọng và tội
phạm. Cận Ngôn, không sao đâu. Đời này tớ đã sống đủ rồi. Có người yêu
tuyệt vời nhất, kết giao với người bạn tốt nhất, đến nơi đẹp nhất, uống rượu
ngon nhất. Tất cả đều rất tốt, tớ may mắn hơn nhiều so với cậu."

Bạc Cận Ngôn im lặng. Nước mắt từ từ trong hốc mắt anh chảy ra. Phó

Tử Ngộ vẫn không nhìn anh, cho nên Bạc Cận Ngôn không thấy rõ mặt của
Phó Tử Ngộ. Anh dường như rất vui sướng lại cũng rất bi thương. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.