HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 375

Ngày đó người thân giàu có đến chọn người là khi học lớp năm. Lúc ấy

tôi vẫn chưa biết, ý nghĩa của việc bọn họ đến. Tôi thấy bọn họ vây quanh
chị gái nói chuyện, hỏi chị ấy có phải đội trưởng đội thiếu niên, có phải là
người đứng nhất. Chị ấy sợ hãi gật đầu. Bọn họ bảo chị ấy biểu diễn tiết
mục, chị ấy nhảy một điệu Tân Cương, bọn họ vui vẻ ra mặt. Khi đó ông
nội đã già rồi, híp mắt, ngồi ở bên cạnh hút thuốc, nói: "Mỗi đứa trẻ đều có
số mệnh riêng của mình. Chỉ cần bọn chúng sống tốt là được rồi." Nói xong
còn liếc mắt sâu xa. Lúc ấy tôi không hiểu ánh mắt của ông, nhưng lại ghi
tạc hình ảnh này trong lòng rất nhiều năm.

Sau đó bọn họ lại muốn nói chuyện với tôi. Tôi cảnh giác nhìn bọn họ,

tránh ở phía sau chị gái. Khi tay bọn họ chạm vào góc áo tôi, tôi hét chói
tai, chạy vào phòng, đóng cửa lại. Sau đó tôi không biết bọn họ còn thương
lượng gì đó. Mấy buổi tối, tôi thấy chị gái một mình lén lau nước mắt. Tôi
hỏi: "Chị ơi, chị khóc gì thế. Có phải bọn họ bắt nạt chị không?" Bởi vì
mấy hôm nay bọn họ mang chị gái ra ngoài chơi, nhưng không mang theo
tôi.

"Không..." Chị ấy nức nở, "Bọn họ đối xử với chị tốt lắm, mua cho chị

rất nhiều thứ, cũng mua rất nhiều thuốc bổ cho ông nội. Mấy thứ kia đắt
lắm."

"Em không thèm." Tôi nói thầm.

Chị gái nói tiếp: "Kha Thiển, nếu có một ngày chị rời đi, một mình em

phải học tập tốt, chăm sóc ông nội, có biết không?"

Tôi ôm cánh tay chị ấy, nói: "Em không muốn tách khỏi chị đâu."

Ngày chị ấy rời đi, tôi không hề biết. Chờ tôi đi mua gạo và dầu với ông

nội trở về, đồ đạc trong nhà của chị ấy đã không còn. Chị gái để lại cho tôi
một bức thư:

"Kha Thiển:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.