HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 66

độc."

"Bọn họ có muốn vào trong đại viện không?"

Trần Mai nở nụ cười, lắc đầu: "Không cần, chúng ta ra ngoài tiền viện là

được rồi."

"Đi thôi." Diêu Viễn Qua gật đầu, "Em đi trước ứng phó một chút, bảo

bọn họ làm theo lời dặn của cảnh sát. Một lát nữa anh qua."

Cách thức điều tra án công khai không tuân thủ theo quy củ như vậy cả

thành cổ này có lẽ cũng chỉ có cảnh sát lưu manh Phương Thanh làm. Điền
bảng biểu, kiểm tra nhiệt độ nghe nhịp tim phổi, lại khử độc ở hai tay. Bên
Diêu Viễn Qua vô cùng phối hợp, cảnh sát làm việc vô cùng thân thiết nhiệt
tình, còn Diêu Viễn Qua từ xưa đến nay nho nhã ôn hòa, mọi người cười
nắm tay, đều để lại hết dấu vân tay. Còn năm người giúp việc trong viện, có
ba người đi mua đồ ăn. Để tránh tỏ ra quá gấp rút, vì thế chờ sau khi bọn họ
trở về lại đến tiếp nhận "tiêu độc".

Phương Thanh sai người nhanh chóng nắm chặt thời gian đối chiếu dấu

vân tay, đồng thời xúc tiến tìm kiếm hung khí, cùng với nhóm cảnh sát bên
Phó Vĩ tiếp tục điều tra sâu thêm. Bạc Cận Ngôn và Giản Dao vốn chỉ có
nghĩa vụ hỗ trợ phá án, nên vô cùng nhàn rỗi. Giản Dao thuận miệng hỏi
anh: "Có nắm chắc không?" Hỏi xong lập tức đổi ý.

Quả nhiên Bạc Cận Ngôn khẽ cười: "Câu hỏi này của bà Bạc không dễ

trả lời, dù sao anh không rõ cảm giác 'không nắm chắc' là dạng như thế
nào."

Giản Dao: "...Coi như em chưa hề hỏi đi."

Buổi chiều thời tiết tốt, thậm chí Bạc Cận Ngôn còn mang cô ra ngoài đi

dạo một vòng. Trời cao mây trắng, thành cổ lâu đời. Hai người đi dọc theo
bức tường thành cổ, đi được hơn nửa vòng, sau khi cả người đổ mồ hôi, lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.