HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 88

Giản Dao quay đầu lại trừng anh: "Em đã nói bao nhiêu lần rồi, gặp phải

nguy hiểm, đừng lao đầu vào! Chính anh cũng đã từng nói, việc liên quan
đến thể lực giao cho cảnh sát, không cần đến đại thiên tài là anh, nhưng tại
sao mỗi lần anh đều liều lĩnh lao vào?"

Đôi mắt đen của anh chăm chú nhìn cô, im lặng một lát, nói: "Lúc ấy

anh đoán có thể chị ta đi tiêu hủy hung khí, bằng chứng. Chờ cảnh sát đến
thì đã không còn kịp nữa rồi."

"Nhưng..." Cô nói không ra lời.

Anh vẫn nhìn chăm chú vào cô, sau đó sờ tóc cô, ôm cô vào trong lòng.

Qua một lúc, chờ cảm xúc cô hồi phục, anh vừa dịu dàng vừa lý tính nói:
"Giản Dao, anh cho rằng em nên tin tưởng năng lực ứng biến và phán đoán
của anh, chúng luôn ở tiêu chuẩn rất cao. Có lẽ quá trình phá án thường
xuyên gặp phải nguy hiểm, nhưng không phải lần nào anh cũng bình yên vô
sự ở bên cạnh em sao? Đây là lời hứa của anh, cũng là tự tin của anh. Yên
tâm, sau này anh cũng sẽ không có chuyện gì đâu."

"Vâng." Giản Dao vùi trong lòng anh, tay anh còn khẽ vỗ lưng cô, thậm

chí còn có tiết tấu riêng. Một lát sau, cô không nhịn được bật cười.

Đến lúc này, vụ án đã có tiến triển to lớn, kẻ tình nghi được xác định là

người giúp việc Đồng Mẫn của nhà họ Diêu.

Lãnh đạo cục cảnh sát thành phố cũng chạy đến đây họp với đội cảnh

sát. Lãnh đạo hỏi: "Giáo sư Bạc đâu?"

Phương Thanh đáp: "Trong quá trình đuổi theo nghi phạm bị thương,

đang ở trong phòng y tế. Chỉ là vết thương ngoài da, không có việc gì,
không cần phải để ý."

Lãnh đạo hơi kinh ngạc, gật đầu: "Vậy bắt đầu thôi. Tiểu Phương, cậu

báo cáo đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.