HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 134

người hỏi anh ở đâu, anh lại không nói gì. Bọn họ hỏi một hồi lâu, liền đưa
anh đến cô nhi viện gần nhất."

"Tô Hàng..." Mũi Trầm Khê đỏ nhừ, hốc mắt cô dần dần đỏ lên.

"Anh không sao đâu." Tô Hàng thấy hốc mắt Trầm Khê ửng đỏ, phảng

phất như muốn khóc lên, chân tay lập tức luống cuống.

Xoạch!

Nước mắt trong hốc mắt rốt cuộc cũng không tích tụ được, một giọt

nước mắt to như hạt châu rơi vào tay của hai người, khiến Tô Hàng lại càng
luống cuống tay chân hơn: "Em đừng khóc."

Thế nhưng khi Trầm Khê đau lòng thì cô căn bản không thể ngăn

được nước mắt, nước mắt càng chảy hơn.

"Anh nói những lời này không phải muốn chọc em khóc, anh chỉ

muốn nói cho em kinh nghiệm của anh thôi." Tô Hàng không biết nên nói
như thế nào, lời nói của hắn có chút không mạch lạc.

"Thật xin lỗi!" Trầm Khê cũng nhịn không được nữa mà cắm đầu nhào

vào trong ngực Tô Hàng.

Tô Hàng sững sờ ôm Trầm Khê, sự vui vẻ cùng đắng chát trong lòng

hắn càng hỗn tạp. Hắn không biết Trầm Khê khóc thương tâm như vậy, có
bao nhiêu sự đau lòng, lại có bao nhiêu sự đồng tình.

Thật xin lỗi, Trầm Khê lại nói một lần nữa trong lòng cô. Năm năm ở

kiếp trước tôi tự cho là thông mình. Tôi biết lòng tự trọng của anh mạnh,
biết anh rất quan tâm tới người khác, cho nên một lần cũng không có chủ
động hỏi qua, thậm chí lúc có người nhắc đến tôi thì lại né tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.