HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 143

đưa chúng tôi đến bệnh viện công gần nhất. Lúc ấy cha tôi quá lo cho mẹ
tôi, liền quên tôi, cho đến ban đêm của ngày thứ hai lúc mẹ tôi tỉnh dậy thì
ông ấy mới nhớ tới." Trầm Khê nhớ lại rồi nói.

"Vậy.. lúc ấy bà trải qua như thế nào?" Vân Thư hỏi.

"Có một tiểu ca ca có dáng vẻ rất đẹp đến chơi với tôi, cho đến cha tôi

tìm tới tôi, hắn đã không thấy tăm hơi đâu." Trầm Khê lại nói.

"Tiểu ca ca?" Vân Thư vừa kinh ngạc vừa nói.

"Hừm, về sau cha mẹ tôi tìm hắn, có điều không tìm được." Trầm Khê

nói tiếp, "Tôi chỉ nhớ rõ hắn ở cô nhi viện mà thôi. Lúc ấy Trầm thị vừa
vặn muốn thành lập quỹ từ thiện, mẹ tôi liền quyết định giúp đỡ cô nhi
viện, nghĩ đến có lẽ giúp đỡ cô nhi viện nhiều, trong đó sẽ gặp lại được tiểu
ca ca đó."

"Căn bản là việc này sao." Vân Thư giật mình rồi gật đầu.

Trầm Khê còn muốn lên tiếng, điện thoại trên bàn chợt vang lên, Trầm

Khê đành phải nghe: "Ai vậy?"

"Phu nhân, là tôi, Trương tẩu đây." Giọng nói của Trương tẩu truyền

đến từ đầu điện thoại kia.

"Con biết." Trầm Khê trả lời.

"Phu nhân, tôi chỉ muốn hỏi, buổi tối ngài có về để ăn tối không?"

Trương tẩu hỏi.

Trầm Khê nhìn đồng hồ tay một chút, cô phát hiện đã sáu giờ rồi, lúc

cô đang do dự ăn ở bên ngoài với Vân Thư, hãy vẫn trở về, giọng nói của
Trương tẩu lại truyền tới: "Hôm nay tôi mua rất nhiều đồ ăn, có điều tiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.