HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 168

"Chúng ta về nhà thôi." Tô Hàng một lần nữa cầm tay của Trầm Khê,

sải bước đi về phía trước, bước đi của hắn nhẹ nhàng mà lại mạnh mẽ.

Trên đường về thành phố S, Trầm Khê có chút mệt mỏi, xe đi được

một nửa chặng đường thì cô liền tựa vào ghế lái phụ mà ngủ thiếp đi. Tô
Hàng nhìn qua bầu trời đã tối, trong xe lại mở tiếng nhạc du dương, khiến
người ta dễ dàng rơi vào giấc ngủ, nhưng mấy thứ đó cũng không thể ngăn
được tâm tình kích động của hắn lúc này.

Khóe mắt hắn thỉnh thoảng lướt qua Trầm Khê đang ngủ ở ghế lái

phụ, dọc đường Tô Hàng vừa cười ngây ngô vừa lái xe trở về biệt thự.

Lúc trở về biệt thự thì đã chín giờ tối, Trương tẩu vì bọn họ mà mở

một chiếc đèn trong phòng khách, mà Sơ Ngũ đang chơi ở phòng khách
nghe được tiếng xe thì vô cùng vui sướng.

Tô Hàng dừng xe, sau khi hắn cởi dây an toàn trên người, mới xoay

người để gọi Trầm Khê dậy. Nhưng khi ánh mắt hắn chạm tới khuôn mặt
Trầm Khê khi đang ngủ say, ánh mắt của Tô Hàng lại sâu hơn. Hắn dịch tới
gần, dùng ánh mắt nặng nề để nhìn Trầm Khê, giống như một lão sói xám
to lớn đang nhìn chằm chằm chú thỏ trắng.

Xế chiều hôm nay, cảm giác bờ môi mềm mại của Trầm Khê còn

quanh quẩn trong lòng hắn, dường như có thể khiến cho người khác nghiện,
khi nghĩ đến thì lại muốn nếm thử lại một lần.

Sơ Ngũ nằm trong phòng khách đang không hiểu gì mà hừ hừ hai

tiếng, rõ ràng chú nghe được tiếng xe ô tô mà, tại sao ba mẹ còn không đi
vào? Sơ Ngũ có chút nóng nảy xoay người hai vòng, sau đó nhảy dựng lên
dùng chân trước để mở khoá cửa phòng khách. Quả nhiên chú thấy chiếc xe
quen thuộc đang đỗ ở trong sân, lập tức kích động mà chạy đến.

Tô Hàng cách Trầm Khê càng ngày càng gần, càng ngày càng gần,

còn kém một chút xíu, chỉ kém một chút nữa thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.