HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 239

Là tôi đúng không? Anh hãy nói cho tôi biết đi! Trầm Khê chăm chú

nhìn chằm chằm Tô Hàng, chỉ cần hắn cho mình một câu trả lời thừa nhận,
như vậy đêm nay mình sẽ đền bù cho hắn hết những thời gian tiếc nuối kia.

Trầm Khê giống như một chậu nước lạnh hất xuống đầu Tô Hàng, hắn

nhìn ánh mắt vừa không chịu khuất phục vừa oan ức Trầm Khê (chỉ là bị
hôn lâu nên mặt cô mới đỏ lên thôi), hắn vừa hoảng hốt vừa kiềm chế rồi
buông lỏng cánh tay của Trầm Khê ra.

"Thật xin lỗi." Sau khi Tô Hàng nói câu này xong, liền chật vật chạy

ra ngoài.

Trầm Khê không thể tin nhìn cửa phòng bị đẩy ra, bờ môi cùng với

thân thể cô còn sót lại độ ấm trên thân thể của nam nhân kia, đây là sao vậy,
làm sao hắn chạy chứ.

"Tô Hàng, anh là cái đồ hèn nhát!" Quả thực cô đã bị tức khóc*, Trầm

Khê dựa vào vách tường rồi trượt xuống đất, dùng bàn tay ôm mặt, để mình
dần dần bình phục lại.

*Tức khóc: Vì tức giận mà khóc, mình để từ vậy cho câu văn hay hơn

nha.

Phản ứng vừa rồi của Tô Hàng quả thật đã đả kích đến Trầm Khê,

trong đầu cô bắt đầu nhớ lại lúc tang lễ vào kiếp trước, Lý Thanh Viễn đã
nói, cô nhớ lại nhiều lần, sau khi khẳng định mình không nghe lầm, mới
buông tay xuống, mở đôi mắt đã bình phục lại rồi nói: "Lý Thanh Viễn, nếu
anh dám gạt tôi, để tôi bày tỏ tình cảm sai, nhất định tôi sẽ làm anh mất
mặt."

"Đến cuối cùng là anh thích tôi trước, hay vẫn là tôi thích anh trước

đây?" Thật lâu, trong phòng ngủ lại vang lên giọng nói bất đắc dĩ của Trầm
Khê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.