HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 310

"Khẳng định sẽ không có vấn đề gì đâu ạ, đến lúc đó nhất định bác sẽ

làm ăn phát đạt." Sau khi Trầm Khê nghe rõ thì liền khen.

"Đúng rồi, cô nương cháu có thấy bảng tuyên truyền ở cửa trấn

không?" Bác gái hỏi.

"Có ạ."

"Vậy cháu có cảm thấy thị trường du lịch ở đây sẽ phát đạt hơn

không? Nếu là cháu, cháu sẽ đến trấn này để du lịch chứ?" Bác gái hiển
nhiên rất quan tâm đến sự phát triển của thị trấn.

"Có chứ ạ!" Trầm Khê gật đầu rồi nói, "Truyền thuyết về trấn nhỏ này

được viết vô cùng tốt, thị trấn cũng có điểm đặc sắc, sẽ rất nhiều người
thích ạ."

"Vậy là tốt rồi, trưởng trấn vì để viết được truyền thuyết này, đã phải

triệu tập tất cả các ông bà cụ có tuổi đời tám mươi tuổi trở lên, bỏ ra tận
nửa năm mới tập hợp được hết tất cả các câu chuyện xưa, cuối cùng mới
sửa sang lại." Bác gái có chút tự hào nói.

"Không phải chúng được bịa ra ạ?" Trầm Khê buồn bực nói.

"Cũng không thể nói là bịa ra được, thực ra vẫn có lý do." Bác gái giải

thích, "Lúc trước, cô dâu và chủ rể cử hành hôn lễ ở trấn này phải đi từ hai
phía vào. Cũng không được giao hẹn địa điểm tập hợp, trong thời gian một
tiếng, nếu chủ rể không đuổi kịp được kiệu hoa của cô dâu thì sẽ không
được thành hôn. Cảnh tượng lúc ấy náo nhiệt, chỉ có điều, về sau những tập
tục này dần dần bị loại bỏ, người trẻ tuổi chắc cũng không biết."

"Hoá ra là như vậy ạ." Trầm Khê như đang suy nghĩ gật gật đầu.

"Trấn bát quái này đã lớn rồi, đường lại còn như mê cung, nếu như hai

người tuỳ ý đi dạp, xác suất gặp được nhau vô cùng nhỏ, nếu gặp được,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.