HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 354

"Thật.. Thật sao ạ?" Trầm Khê hỏi nói, "Vậy bà có gói cho anh ấy

không ạ?"

"Tôi đã gói cho tiên sinh rồi." Trương tẩu trả lời.

"Ồ." Gói là được rồi.

Trương tẩu quan sát vẻ mặt của Trầm Khê một chút, phát hiện phu

nhân quả nhiên vẫn quan tâm tới tiên sinh, thế là bà lại không nhịn được mà
lắm miệng nói: "Khi tiên sinh ra ngoài thì ngài ấy còn để lại một câu nói."

"Lời gì ạ?" Chắc lại là xin lỗi chứ gì.

"Tiên sinh nói, nếu ngài tạm thời không muốn nhìn thấy ngài ấy, ngài

ấy có thể đi ra ngoài sớm, trở về trễ giỡ, để ngài không cần luôn tự giam
mình trong phòng nữa." Trương tẩu nói.

"Lúc nào mà..." Trầm Khê nháy nháy mắt, chẳng lẽ là bởi vì nguyên

nhân bản thân mình bận bịu xem tài liệu tối qua, rồi dậy trễ vào buổi sáng
sao?

"Phu nhân, hai người cãi nhau sao?" Trương tẩu hỏi.

"Không có đâu ạ." Bị người khác nhìn ra, Trầm Khê có vẻ vô cùng

không tự nhiên mà vội vàng phủ nhận.

"Phu nhân, tôi vốn chỉ là một người làm thuê, không nên nói nhiều

như vậy, nhưng... tôi thấy tiên sinh thật sự quá đáng thương." Trương tẩu
nói, "Cho nên, nếu như tiên sinh không phạm phải sai lầm lớn, thì ngài hãy
tha thứ cho ngài ấy đi."

"Anh ấy đáng thương thế nào ạ?" Chẳng phải mình chỉ không ăn cùng

điểm tâm với hắn thôi mà? Mình còn để cho người khác gói đồ ăn cho hắn
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.