HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 382

Trầm Khê nhìn cái người đang dẫn Sơ Ngũ vào phòng, cảm thấy hôm

nay Tô Hàng hình như lại ngốc thêm một chút, có mỗi một câu đã về cũng
nói hai ba lần.

Trầm Khê bật cười lắc lắc đầu, xoay người đi vào phòng ăn, định đi

xem bữa tối thế nào rồi.

"Phu nhân, tiên sinh đã về rồi phải không?" Thím Trương nghe được

động tĩnh, thấy Trầm Khê qua đây liền hỏi.

"Vâng ạ." Trầm Khê gật đầu.

"Từ khi hai người kết hôn, tiên sinh tan làm đúng giờ hơn nhiều, tôi

cũng dễ suy xét thời gian chuẩn bị cơm chiều hơn." Thím Trương vừa sắp
xếp chén đũa vừa cười nói, "Không như trước kia, lúc tiên sinh còn ở một
mình, tôi chẳng biết ngài ấy khi nào thì về nhà."

Cái tay đang giúp bày biện đũa của Trầm Khê lập tức cứng đờ, lời

thím Trương nói giống như thể hồ quán đỉnh*, khiến Trầm Khê bỗng dưng
hiểu được hành động ngây ngốc vừa rồi của người kia.

*Thể hồ quán đỉnh: Thể hồ là bơ được tinh luyện từ sữa bò, ở dạng

đặc sánh. "Thể hồ quán đỉnh" thường dùng để ví von "truyền thụ trí tuệ"
hoặc "tâm trí yên tĩnh" (theo Wordpress của Kurokochii). Ở đây ý nói lời
của thím Trương đã khai thông tư tưởng cho Trầm Khê.

Một câu đã về đơn giản, đối với người khác chỉ là câu thăm hỏi

thường dùng rất bình thường. Hồi bé, mỗi lần cha tan làm trở về nhà, Trầm
Khê liền ngọt ngào nói: Cha, cha đã về rồi. Mỗi ngày mỗi ngày đều nói, lời
đối thoại thông thường như thế, đối với cô thì chẳng có gì đặc biệt, nhưng
với Tô Hàng là cô nhi từ nhỏ mà nói, lại là ba chữ khó có thể nghe được
nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.