HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 87

"Tôi biết rồi." Nội tâm Trầm Khê tự dưng lại dâng lên một cảm giác

tội ác, giống như vừa rồi cô vừa khi dễ người nào đó vậy.

Tô Hàng mím môi, thấy khó chịu rồi đứng tại chỗ không động đậy,

hắn vốn muốn đến thư phòng, nhưng vừa rồi Trầm Khê lại hỏi hắn, hắn lại
không muốn tới thư phòng nữa. Hắn nhìn thấy Trầm Khê cũng đang rất
lúng túng, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác phiền chán với mình, vì cái gì
mà lại khiến Trầm Khê không nói nên lời chứ.

Cũng may bây giờ Trầm Khê đã là Trầm Khê sau khi trọng sinh, là

một người đã chung sống với Tô Hàng tận năm năm, loại tình huống xấu
hổ này cô đã gặp rất nhiều, lúc trước Trầm Khê gặp được loại tình huống
này thì đều là bình tĩnh trầm mặc đi ngoài, nhưng bây giờ thì Trầm Khê lại
muốn ở chung với Tô Hàng. Thế là cô thản nhiên ngẩng đầu hỏi: "Buổi
chiều anh có thời gian không?"

"Ừ?" Tô Hàng nghi hoặc nhìn về phía Trầm Khê.

"Có thời gian không?" Trầm Khê vừa cười lại hỏi một lần nữa.

"Có." Tô Hàng khẳng định gật đầu, chính là nếu không có thì cũng sẽ

biến thành có, đây là suy nghĩ mà Tô Hàng không dám nói ra.

"Buổi sáng Trương tẩu có nhắc tôi, nói lúc chúng ta kết hôn thu được

rất nhiều quà, đều để ở phòng khách trên lầu, một mực chưa có sờ qua."
Trầm Khê lại nói, "Nếu như anh có thời gian, buổi chiều chúng ta cùng đi
xem một chút, sau này Trương tẩu cũng dễ dàng thu dọn hơn."

"Được." Tô Hàng gật đầu.

"Chúng ta ăn cơm trưa xong thì liền làm." Trầm Khê đề nghị.

"Ừm." Tô Hàng xoay người ra chỗ khách, khóe miệng nhịn không

được mà hiện lên một nụ cười thản nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.