mình có bao nhiêu ưu tú, những cái hào môn thế gia chân chính kia, vẫn là
nhìn xuất thân của hắn.
Hắn còn nhớ rõ, hắn kết thúc việc học từ nước ngoài trở về thì có tham
gí một bữa tiệc rượu, hắn liền gặp Trầm Khê. Ngày đó Trầm Khê mặc một
chiếc váy dài rất đẹp, cùng tiểu thư của Vân gia ngồi trên ghế sa lon nói
chuyện phiếm, vô số thanh niên tài tuấn tiến lên mời Trầm Khê khiêu vũ
cùng, Trầm Khê đều lễ phép cự tuyệt.
Tô Bách Niên chú ý tới ánh mắt của Tô Hàng, Tô Hàng đến bây giờ
còn nhớ đến lời nói mà ông ta nói với hắn, Tô Bách Niên nói ra: "Kia là
con gái của Trầm gia, Trầm Khê. Bữa tiệc rượu ngày hôm nay đều tụ họp
rất nhiều nhân vật có mặt mũi của thành phố S, về sau vợ của con có khả
năng rất lớn là một cô gái ở bữa tiệc này."
Tô Hàng quay đầu nhìn về Tô Bách Niên.
"Nhưng Trầm Khê, con đừng nghĩ tới." Tô Bách Niên nói, "Trầm Hà
Xuyên sẽ không gả con gái bảo bối của hắn cho một đứa con riêng lớn lên
trong cô nhi viện đâu."
Mặc dù Tô Hàng biết mình không phải con riêng, nhưng đoạn hôn
nhân của mẹ mình với Tô Bách Niên, ở trong cái vòng tròn này thì không
được thừa nhận, thật buồn cười biết bao.
Song khi Tô Hàng nắm trong tay tập đoàn Tô thị, lúc hắn cố chấp
muốn giúp Trầm thị, Tô Bách Niên lại vừa cười vừa nói: "Bộ dáng của con
với lúc ta không để ý tới ông nội con mà muốn cùng mẹ con ở một thật
giống nhau như đúc. Nhưng cuối cùng kết cục không tốt, con cũng biết
dấy."
"Con cho rằng con dùng phương pháp này cưới được Trầm Khê, con
liền đã được như ý nguyện sao?" Tô Bách Niên nói, "Cô gái Trầm Khê này,
bên trong thực chất rất kiêu ngạo. Con dùng loại phương pháp này đạt được