Vừa tiến vào trò chơi, bóng đen che kín bầu trời, doanh địa có chút bẩn
thỉu dơ dáy, còn có người đi đường đầy vẻ vội vã, đã chứng minh được sự
thần kỳ của trò chơi này, càng làm cho Bạch Lãng có xúc động muốn tiếp
tục thăm dò.
- Ngươi tốt! Người xa lạ!
- Ngươi... Ngươi tốt!
Bạch Lãng ngẩn người, thế mà lại có người chủ động chào hỏi hắn, thế là
hắn bắt đầu hỏi thăm về doạnh địa này.
Sau khi nói chuyện phiếm với Warriv, hắn nghe được không ít tin tức, ví
dụ như bi kịch hàng lâm xuống Tristram, truyền thuyết về Tu Đạo Viện...
Bạch Lãng vốn là một tu sĩ lưu lạc khắp nơi, mà thân phận trong trò chơi
cũng là nhà mạo hiểm từ ngoài đến, thân phận như vậy càng khiến hắn
nhanh chóng phù hợp, giống như là khi hắn lưu lạc tại đại lục, không cẩn
thận tiến vào một địa phương kỳ lạ nào đó.
- Xin các hạ yên tâm, bỉ nhân nhất định sẽ dọn sạch ác ma nơi này!
Theo hắn tiếp tục chơi, hắn càng phát hiện ra nhiều điểm hấp dẫn của trò
chơi này.
- Chắc là chơi thêm một lúc đi...
Bạch Lãng thầm nghĩ.
- Giờ sẽ đánh thêm một con thủ lĩnh, sau đó thăng cấp, tăng điểm vào
Băng Phong Giáp để xem có hiệu quả gì rồi ta liền ra ngoài...
Nửa giờ qua đi.
Nữ tu áo đỏ cùng nam tu trung niên đang đợi ở ngoài có chút sốt ruột.