Phương Khải khẽ nhíu mày.
Lương Thạch đập bàn, cười lạnh nói:
- Nếu như ta cảm thấy không đáng, đập cửa tiệm này của ngươi!
- Phá tiệm?
Phương Khải cười.
- Tùy ý ngươi.
- Tốt!
Lương Thạch chờ chính là câu này, trong lòng thầm nghĩ, "Đợi chút nữa
nhìn người định làm gì!"
Lương Thạch chiếm lấy cái máy tính của Phương Khải, dù sao cũng
không có chuyện gì làm, Phương Khải kéo một cái ghế ngồi ở một bên:
- Đeo mũ giả lập lên, song kích vào Resident Evil 1 trên màn hình, tiến
vào game.
Lương Thạch rất nhanh phát hiện ra có chút không đúng, nhìn quang
cảnh xung quanh chân thực đến vô cùng, kinh ngạc nói:
- Đây là đâu? Một cái thế giới khác sao?
- Cái này gọi là giả lập hiện thực.
Phương Khải đã sớm nghĩ đến cái vẻ mặt này.
- Phương pháp rời khỏi trên bảng đen có viết.
Lương Thạch lập tức theo phương pháp ấy để rời khỏi, quả nhiên phát
hiện ra mình đã ra khỏi trò chơi.