HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 138

nồng dâng lên trong miệng ông. Đột nhiên, ông thấy khó thở và bị chi phối
bởi những cơn rung động báo hiệu sự quay trở về thời đại của ông. Không
chậm trễ, ông rời khỏi khán đài và quay lại quán cà phê.
Khi về tới bàn nơi bản sao trẻ tuổi của ông đang ngồi, ông chỉ còn đủ thời
gian để thông báo với anh ta:
- Lần này, tôi sẽ ra đi vĩnh viễn, Elliott ạ. Hãy quên đi tất cả những gì tôi đã
nói với cậu cũng như tất cả những gì cậu đã thấy. Hãy tiếp tục cuộc sống
của cậu và xem như cậu chưa từng bao giờ gặp tôi.
- Ông không quay lại nữa ư?
- Không, đây là lần cuối cùng!
- Vì sao?
- Bởi vì cậu cần phải quay trở lại với cuộc sống bình thường. Mà tôi thì đã
có được điều tôi tìm kiếm khi quay trở lại đây.
Các cơn rung của ông mỗi lúc một mạnh thêm, song ông ý thức rất rõ ông
không thể bỗng chống biến mất ngay giữa gian phòng. Elliott giúp ông mặc
lại áo khoác và đi theo ông vào tận toilét.
- Vậy ông quay lại để tìm kiếm gì chứ?
- Tôi muốn gặp lại Ilena, chỉ có vậy thôi.
- Tại sao?
- Cậu làm tôi bực mình với những câu hỏi của cậu đấy!
Song vị bác sĩ trẻ tuổi chẳng hề có ý định bỏ cuộc. Anh chụp hai bàn tay
quanh cổ ông như muốn ngăn cản không cho ông rời khỏi quá sớm.
- Vì sao ông lại muốn gặp lại Ilena? Anh hét lên và ép ông vào sát bức
tường toilét.
- Vì cô ấy chết, ông buộc phải thú nhận.
- Tại sao lại như vậy, cô ấy sẽ chết ư? Bao giờ?
- Sắp.
- Cô ấy mới hai mươi chín tuổi. Người ta không thể chết ở tuổi hai mươi
chín!
- Cậu thôi ngay những lời nói ngu ngốc đó đi! Cậu là bác sĩ, cậu biết rất rõ
là nó có thể đến bất cứ lúc nào!
- Nhưng tại sao cô ấy lại chết trẻ như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.