HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 136

Elliott ngừng một lát, đủ để trấn tĩnh lại.
- Cậu không thể tưởng tượng được chuyện gì xảy ra với tớ đâu..
- Với cậu thì chuyện gì cũng có thể xảy ra. Mà này, cậu đang ở đâu vậy?
- Năm 1976 và... tớ ba mươi tuổi.
- Phải rồi... Thôi, tớ không nói với cậu nữa. Tớ đang gặp rắc rối trong công
việc đây. Nói để cậu biết, các thùng rượu chuyển đi Pháp sẽ không thể xuất
phát đúng thời hạn được: vẫn là những cuộc đình công ngu xuẩn của họ cả,
anh vừa làu bàu vừa bỏ máy.
Elliott không thể nén một nụ cười, vừa cảm động vừa sửng sốt vì cuộc nói
chuyện siêu thực này. Song anh vẫn chưa hết ngạc nhiên. Khi nhặt chiếc
máy thứ hai lên, anh nhận thấy nó được dính liền với một sợi dây bằng
nhựa. Anh tãi dây ra và nhận thấy có hai nút nhỏ gắn ở mỗi đầu. Các ghi
chú phải và trái giúp anh hiểu ra:
Một cái tai nghe ư?
Anh nhét hai đầu nghe vào tai rồi quan sát cái máy kỹ hơn lúc đầu. Vỏ máy,
chỉ dày hơn đồng xu một chút, được gắn một màn hình màu bạc và một
dạng con lăn ở chính giữa. Anh lật máy lại và đọc được dòng chữ:

iPod

Thiết kế bởi Apple tại California - Sản xuất tại Trung Quốc.
Anh trượt con lăn trong khi trên màn hình lần lượt xuất hiện những cái tên
lạ mà anh chưa bao giờ nghe thấy: U2, R.E.Matt, Coldplay, Radiohead...
Cuối cùng, anh tìm thấy một cái tên mà anh biết: Rolling Stones.
Anh mỉm cười hài lòng. Ít ra thì đây cũng là lãnh địa mà anh biết. Tự tin,
anh mở âm thanh to hết cỡ trước khi nhấn lên nút play...
Những nốt dạo ghi-ta đầu tiên của bài Satisfaction vang lên xé tai, giống
như có một chiếc Boeing đang xuyên qua óc anh.
Anh hét lên một tiếng, thả rơi cái máy và giật tai nghe ra khỏi tai. Bàng
hoàng,anh vội vã trả chiếc ví, điện thoại và máy nghe nhạc mp3 vào trong
túi áo nơi lẽ ra chúng không nên bao giờ ra khỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.