HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 173

Anh lao xuống sảnh như tên lửa, xô phải một vài đồng nghiệp trước khi vớ
lấy một ống nghe điện thoại và bấm số của Ilena.
Phím nhảy số... Hồi chuông đầu tiên... Những giây đồng hồ kéo dài như
hàng tiếng, rồi cuối cùng, một giọng nói:
Ilena: Alô?
Elliott: Chào em, anh đây.
Ilena: Anh không cần năn nỉ, anh sẽ không được biết quà của anh là gì
trước tối nay!
Elliott: Nghe anh nói, em yêu...
Ilena: Xảy ra chuyện gì vậy?
Elliott: Không có gì... Lát nữa anh sẽ đến sân bay đón em, như đã hẹn.
Ilena: Em nóng lòng muốn gặp anh...
Elliott: Anh cũng vậy.
Ilena: Giọng nói của anh nghe lạ quá, anh có chắc là mọi chuyện ổn cả
không?
Elliott: Giờ thì ổn rồi.

* * *

Sau khi gác máy, Elliott không thể quay lại trong phòng bệnh để tiếp tục
chịu đựng ánh mắt của Emily, cô gái trẻ bị bỏng nặng vẫn còn đang trong
cơn hấp hối. Anh chỉ đề nghị một trong số các cô y tá trực liên tục ghé
thăm cô gái. Rồi anh khoác áo măng-tô vào và đi ra bãi đậu xe.
Liệu điều anh vừa làm có ý nghĩa gì không? Liệu anh đã thực sự thay đổi
tương lai của anh và của Ilena chưa? Liệu có phải đôi khi chỉ cần có một
câu nói này thay cho một câu nói khác là có thể thay đổi cả một số phận?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.