HẸN EM NGÀY ĐÓ - Trang 248

Nhưng có thể, một ngày nào đó...

* * *

1991

Elliott và Angie cùng bắt tay vào thực hiện một công thức làm bánh khá
phức tạp. Một nụ cười rạng rỡ làm sáng bừng khuôn mặt cô bé. Quanh mép
cô bé dính đầy mứt trái cây. Trời bắt đầu tối, không khí thật dễ chịu, một
làn ánh sáng màu cam rất đẹp chiếu qua cửa kính nhà bếp.
Gần lò vi sóng, ti vi vẫn bật, nhưng âm thanh đã được tắt đi. Một vài hình
ảnh mờ nhạt về Cô-oét: chiến dịch Bão táp sa mạc, đợt can thiệp quân sự
đầu tiên của Quân Đồng minh chống lại Irak.
Trên đài, ban nhạc U2 đang trình diễn bài Mysterious Ways và Angie hoà
theo Bono rất chính xác bằng cách dùng con dao phết bơ bằng gỗ dùng để
gõ gõ nhịp thay cho dùi trống.
Elliott ghi lại hình ảnh đó bằng một chiếc máy quay. Anh luôn cố xoay xở
để dành nhiều thời gian nhất cho cô bé, thậm chí kể cả phải hy sinh sự
nghiệp của mình. Anh vẫn yêu nghề như trước, nhưng đã từ chối những cơ
hội để có thể giúp cho anh thăng tiến nhanh hơn. Nhiều người khác đã vượt
qua anh và anh cũng chẳng làm gì để đuổi kịp họ. Làm một bác sĩ giải phẫu
giỏi trong mắt các bệnh nhân đã là quá đủ đối với anh.
Hơn nữa, con gái anh bao giờ cũng được ưu tiên hơn hết. Giờ thì anh thông
cảm với bản sao của mình cũng như mọi nỗ lực mà ông ta phải bỏ ra để cứu
lấy Ilena mà không làm tổn hại tới Angie. Song sự thanh bình mà anh cảm
nhận được mỗi lần nhìn thấy con gái đôi khi lại nhuốm chút màu sắc lo
lắng. Cuộc sống đã dạy cho anh biết những giây phút hạnh phúc có thể sẽ
phải trả giá đắt và chính anh cũng đã có một bài học nhớ đời. Từ sáu năm
nay, cuộc sống của anh lại trở nên êm ả, song anh biết điều đó có thể chấm
dứt bất cứ lúc nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.