HẸN HÒ NƯỚC MỸ - Trang 20

Mẹ luôn ra cổng chờ xe của trường và đứng nấp vào một gốc cây. Mình

đi qua vờ như không để ý. Rồi bất chợt quay lại. Cả hai mẹ con ôm lấy
nhau và cười ầm lên.

Sau đó hai mẹ con ùa vào nhà. Mẹ vào bếp làm món ăn gì đó cho mình

sau một ngày học hành và chơi bời đến đói ngấu ở trường. Và đợi bố về.
Bố sẽ hé mắt nhìn qua cái ô cửa hẹp bé tí và hét ầm lên: Thằng bếu! Thằng
bếu đâu ra đón bố...

Mình chạy ra ôm chầm lấy bố. Hai bố con sẽ lên tầng hai và chơi những

trận túc cầu nảy lửa, có lần sút thủng cả ti vi.

Những hình ảnh đó như cuốn phim quay chậm, khiến mình nhớ nhà đến

thẫn thờ. Và không ít lần nước mắt âm thầm rơi trong những buổi chiều xa
xứ.

Nhưng rất may là các cuốn sách trong thư viện trường đã nâng đỡ mình.
Mình được ngồi lại trong phòng thư viện đầy chật sách. Và lần lượt đọc

từng cuốn, từng cuốn. Đọc để quên những nỗi buồn đang chầm chậm trôi
qua ô cửa sổ.

Mình biết ơn những cuốn sách đó biết bao.
Không chỉ đọc sách ở thư viện trường, mình còn liên tục đặt mua sách

trên Amazon để đọc ở nhà.

Tự nhiên mình có thêm bao nhiêu kiến thức.
Và các thầy cô trong trường liên tục giới thiệu cho mình các cuộc thi để

mình có thể thử sức.

Mình tham gia với tất cả sự háo hức. Mình muốn biết các bạn học sinh ở

Mỹ khi đối diện với các kì thi sẽ như thế nào.

Điều mình thích nhất là các kì thi đều do mỗi người tự chuẩn bị. Thầy cô

chỉ là người hỗ trợ thêm, khi mình thấy phần gì cần hỏi thì cứ hỏi, các thầy
cô luôn sẵn lòng trả lời. Các thầy cô cũng sẽ cung cấp cho mình rất nhiều
tài liệu, các đề thi của nhiều năm trước. Và tất nhiên sẽ là người đưa mình
đi thi.

Hầu hết các cuộc thi mình tham gia đều có rất đông các bạn đến từ nhiều

nơi khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.