HẸN MÁU - Trang 119

Mark hơi bất ngờ. “Phép ép buộc của cô ấy rất mạnh, phải... nhưng ý

em là gì, đi trong giấc mơ?”

“Giống như... chị ấy có thể đi vào tâm trí ai đó lúc người ta đang ngủ.

Bất kì tâm trí ai, không chỉ riêng anh. Rồi họ sẽ nói chuyện, như thể đang ở
cạnh nhau. Bạn em có thể làm thế.”

Vẻ mặt Mark cho thấy điều này hoàn toàn mới mẻ. “Bạn em? Người

ràng buộc với em?”

Người ràng buộc? Tôi chưa bao giờ nghe cụm từ đó. Hơi kì lạ, nhưng

hợp lí. “Không... một người dùng linh hồn khác.”

“Người khác? Em biết bao nhiêu người?”
“Ba, theo lí thuyết. À, giờ là bốn, tính cả Oksana.”
Mark quay đi, lơ đãng nhìn một cụm hoa màu hồng. “Nhiều thế sao...

thật không thể tin được. Chúng tôi chỉ gặp một người dùng linh hồn khác,
đã nhiều năm rồi. Ông ấy cũng được liên kết với giám hộ của mình. Người
giám hộ qua đời, khiến ông ấy đau khổ tột cùng. Dù vậy ông ấy vẫn giúp
khi chúng tôi cố làm rõ mọi chuyện,”

Tôi vẫn luôn gồng mình trước cái chết, và lo lắng cho Lissa. Nhưng

tôi vẫn chưa biết mọi thứ sẽ như thế nào với mối liên kết ấy. Nó ảnh hưởng
tới người kia ra sao? Liệu có giống một khoảng trống chơ vơ, nơi ta đã
từng được liên kết chặt chẽ với ai đó? “Ông ấy chưa bao giờ nhắc đến
chuyện đi trong giấc mơ,” Mark tiếp. Ông lại cười khùng khục, những tia
nhìn thân thiện sáng lên trong đôi mắt xanh. “Tôi tưởng sẽ giúp được em,
nhưng chưa chừng em ở đây để giúp tôi.”

“Em không biết,” tôi ngờ vực. “Em tưởng mọi người có nhiều kinh

nghiệm hơn chúng em.”

“Người ràng buộc với em ở đâu?”
“Ở Mĩ.” Tôi không muốn nói kĩ, nhưng không hiểu sao, tôi cần phải

nói hết sự thật cho ông nghe. “Em... em đã bỏ cô ấy lại.”

Ông nhíu mày. “Bỏ lại như kiểu... mình em đi? Hay bỏ theo kiểu bỏ

rơi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.