HẸN MÁU - Trang 149

Tôi nhìn anh hà khắc. “Tuyệt? Anh thích cô ta à?” Tôi vẫn chưa quên

câu Avery nói để ngỏ cửa cho Adrian.

“Tất nhiên anh thích cô ấy. Cô ấy là một người tuyệt vời.”
“Không, ý em là thích. Không phải thích.”
“Ồ, hiểu rồi,” anh đảo mắt. “Chúng ta đang tranh cãi về định nghĩa từ

‘thích’ trong lớp tiểu học.”

“Anh không trả lời câu hỏi.”
“Ồ, anh nói rồi, cô ấy là một người tuyệt vời. Thông minh. Hòa đồng.

Xinh đẹp.”

Có gì đó trong từ “xinh đẹp” anh nói khiến tôi khó chịu. Tôi quay đi,

mân mê chiếc nazar trên cổ trong lúc cố phân tích tình cảm của mình.
Adrian nhận ra trước.

“Em ghen à, ma cà rồng lai bé nhỏ?”
Tôi nhìn anh. “Không. Nếu em định ghen vì anh, chắc em đã điên lâu

rồi, khi mà anh suốt ngày lãng phí thời gian với mấy cô nàng.”

“Avery không phải kiểu con gái để lãng phí thời gian.”
Tôi lại nhận ra sự ưu ái và mơ mộng trong lời nói của anh. Lẽ ra nó

không làm tôi bận tâm. Lẽ ra tôi phải mừng vì anh có hứng thú với một cô
gái khác. Dù gì tôi cũng cố gắng thuyết phục anh để tôi yên đã lâu. Một
phần điều kiện anh đưa tiền cho tôi thực hiện chuyến đi này là tôi phải hứa
cho anh cơ hội hẹn hò công bằng khi - và nếu - tôi quay về Montana. Nếu
anh ở bên Avery, tôi sẽ giảm được một chuyện phải lo nghĩ.

Nhưng thực sự, nếu người vừa mắt anh là bất kì cô gái nào ngoài

Avery, tôi sẽ không bận lòng. Không hiếu sao, ý nghĩ cô quyến rũ anh thật
quá mức. Mất Lissa về tay cô ta chưa phải đủ tệ sao? Một cô gái thay thế
tôi dễ dàng đến vậy ư? Cô ta đã cướp bạn thân của tôi, và giờ anh chàng thề
sống thề chết rằng tôi là người duy nhất trong tim anh đang xem xét chuyện
lấy cô thế chỗ tôi.

Mày đang quá khích, một giọng nói nghiêm khắc trong tôi lên tiếng.

Tại sao phải đau khổ khi ai đó bước vào cuộc đời họ? Mày đã bỏ rơi họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.