HẸN MÁU - Trang 159

lòng tự tin của tôi và bắt tay tôi.

“Tôi là Denis.” Anh ta chỉ bạn mình. “Artur và Lev.”
“Anh về lúc nào thế?” Nikolai hỏi, không vui vẻ lắm vì cuộc hội ngộ

này.

“Vừa sáng nay.” Denis quay sang Viktoria. “Anh đã nghe chuyện anh

trai em. Anh rất tiếc.”

Vẻ mặt Viktoria gượng gạo, nhưng cô lịch sự gật đầu. “Cảm ơn anh.”
“Có phải anh ấy hi sinh vì bảo vệ Moroi?”
Tôi không thích sự chế nhạo trong lời nói của Denis, nhưng Karolina

đã nói ra sự phẫn nộ của tôi. Tôi không để ý thấy cô đi tới. Cô có vẻ không
vui gì khi thấy Denis.

“Nó hi sinh vì bảo vệ Moroi. Nó đã chết như một anh hùng.”
Denis nhún vai, không bận tâm tới sự giận dữ trong giọng nói của cô.

“Dù sao cũng là chết. Tôi tin các Moroi sẽ ngân nga cái tên của anh ấy suốt
nhiều năm liền.”

“Họ sẽ làm thế,” tôi đáp lại. “Anh ấy đã cứu nhiều người. Cả ma cà

rồng lai nữa.”

Cái nhìn của Denis chuyển sang tôi, đôi mắt suy nghĩ trong lúc nhìn kĩ

khuôn mặt tôi. “Tôi nghe nói cô cũng có mặt. Cả hai người đều phải tham
gia một trận chiến vô vọng.”

“Không vô vọng. Chúng tôi đã thắng.”
“Dimitri có nói thế nếu còn sống không?”
Karolina khoanh tay trước ngực. “Nếu cậu định đến gây sự thì đi đi.

Đây là nhà thờ.” Thật nực cười. Khi gặp Karolina, tôi tưởng cô nhẹ nhàng,
hiền lành, một người mẹ hết lòng vì gia đình. Nhưng trong lúc này, trông cô
giống Dimitri hơn bao giờ hết. Tôi thấy được sức mạnh trong cô, sự dữ dội
muốn bảo vệ những người thân yêu và chống lại kẻ thù. Dù những anh
chàng này không phải kẻ thù. Tôi thực sự không hiểu họ là ai.

“Chúng tôi chỉ nói chuyện,” Denis đáp. “Tôi chỉ muốn tìm hiểu

chuyện xảy ra với em chị. Tin tôi đi, tôi nghĩ cái chết của anh ấy là một bi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.