HẸN MÁU - Trang 158

Tôi suýt quên mất. Đó là bữa tiệc cậu ta đã mời chúng tôi trong ngày

đầu tiên tôi gặp cậu ta. Viktoria đã đồng ý, nhưng giờ tôi ngạc nhiên thấy
cô lắc đầu. “Không được. Bọn em có kế hoạch cho gia đình rồi.”

Một tin hoàn toàn mới. Có khả năng một thay đổi mới xuất hiện mà tôi

chưa biết, nhưng tôi không tin lắm. Tôi có cảm giác Viktoria đang nói dối,
và vì là một người bạn trung thành, tôi không nói gì để lộ ra. Thật mủi lòng
khi nhìn Nikolai cụt hứng.

“Thế à? Bọn anh nhớ em lắm đấy.”
Viktoria nhún vai. “Chúng ta sẽ gặp lại nhau ở trường.”
Nikolai không thấy an ủi lắm. “Phải, nhưng...”
Đột nhiên cậu nhìn gì đó phía sau lưng chúng tôi, cung mày nhíu lại.

Viktoria và tôi ngoái đầu, tôi thấy cô cũng thay đổi thái độ.

Ba anh chàng đang tiến tới chỗ chúng tôi. Họ cũng là ma cà rồng lai.

Tôi không thấy điều gì khác thường ở họ - trừ nụ cười nhếch mép - nhưng
các ma cà rồng lai và Moroi quanh nhà thờ cũng tỏ thái độ tương tự khi
thấy họ. Lo lắng. Khó chịu. Bồn chồn. Ba người họ dừng cạnh chúng tôi,
tham gia vào câu chuyện.

“Anh nghĩ em ở đây, Koyla,” một người lên tiếng, bằng tiếng Anh

thuần thục, và mất một lúc tôi mới hiểu cậu ta nói với Nikolai. Thật không
hiểu nổi biệt danh trong tiếng Nga.

“Em không biết anh về,” Nikolai hờ hững. Nhìn hai người họ, tôi thấy

hao hao giống nhau. Họ cùng có mái tóc nâu và cơ thể rắn chắc. Anh em
ruột.

Anh trai Nikolai nhìn tôi, tươi tỉnh hẳn lên. “Còn cô chắc là cô gái

người Mĩ chưa tuyên thệ.” Không ngạc nhiên lắm khi họ biết tôi là ai.

Sau tang lễ, rất nhiều ma cà rồng lai nơi này đã kể chuyện về một cô

gái Mĩ đã chiến đấu chống Strigoi nhưng không mang dấu tuyên thệ hay
dấu tốt nghiệp.

“Tôi là Rose,” tôi đáp. Tôi không biết có chuyện gì với mấy anh chàng

này, nhưng rõ ràng tôi không định sợ hãi họ. Anh chàng có vẻ đánh giá cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.