HẸN MÁU - Trang 220

Tôi sốc tới mức thốt ra một câu ngớ ngẩn.
“Tại sao? Vì em sẽ giết anh à?”
Cái nhìn của anh chứng tỏ ý tưởng đó thực sự ngớ ngẩn. “Không. Để

chúng ta tránh khỏi tình cảnh này. Giờ lựa chọn đó là không tránh khỏi.”

Tôi không thực sự hiểu tình cảnh này là sao. “Ồ, anh có thể để em đi

nếu anh muốn tránh.”

Anh nhấc bước đi về phía phòng khách, không nhìn lại tôi. Tôi muốn

đánh lén anh, nhưng có điều gì đó mách bảo tôi rằng mình chỉ đi được vài
bước là sẽ bị phản công. Anh ngồi xuống một chiếc ghế bành xa hoa, tựa
cơ thể to lớn của mình vào đó một cách thanh lịch như mọi lần. Chúa ơi, tại
sao anh có thể mâu thuẫn như thế? Anh vẫn có các thói quen cũ của Dimitri
hòa cùng với các hành động của một tên quái vật. Tôi đứng yên, dựa vào
tường.

“Không thể nữa rồi. Khi anh đã gặp em...” Rồi anh lại ngắm nghía tôi.

Kì lạ! Một phần tôi thấy thích thú vì sự chăm chú trong ánh mắt anh, thích
cảm giác anh nhìn tôi từ đầu tới chân. Một phần tôi thấy bẩn thỉu, như thể
rác rưởi đang chảy khắp người mình dưới cái nhìn của anh. “Em vẫn đẹp
như anh nhớ, Roza. Anh nói thế không phải vì anh nghĩ sẽ gặp điều gì khác
hơn đâu.”

Tôi chẳng biết nói sao. Tôi chưa từng trò chuyện thực sự với Strigoi,

chỉ chửi bới và đe dọa trong lúc chiến đấu.

Những gì gần nhất với một cuộc đối thoại là khi tôi bị Isaiah bắt giữ.

Lúc đó tôi bị trói, và chủ yếu nói chuyện hắn sẽ giết tôi. Lần này... ồ, không
giống thế nhưng quả thực vẫn đáng sợ. Tôi vòng tay ngang ngực, dựa sát
vào tường. Đó là điểm gần nhất tôi thấy còn chút bảo vệ.

Dimitri nghiêng đầu, thận trọng nhìn tôi. Một cái bóng che ngang mặt

anh, trùm lên đôi mắt đỏ. Giờ đôi mắt ấy màu tối. Như ngày xưa, mênh
mang và tuyệt vời, đầy tình yêu và lòng dũng cảm...

“Em có thể ngồi xuống,” anh nói.
“Em ở đây được rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.