HẸN MÁU - Trang 221

“Em có muốn gì không?”
“Để anh thả em ra ấy hả?”
Trong khoảnh khắc, tôi tưởng mình thấy sự ngượng ngập hồi trước

trên gương mặt anh lúc tôi đùa. Giờ nhìn kĩ, tôi cho rằng mình đã tưởng
tượng.

“Không đâu, Roza. Ý anh là em có muốn gì ở đây không? Đồ ăn

khác? Sách vở? Giải trí?”

Tôi nhìn anh ngờ vực. “Anh nói nghe như một khách sạn xa hoa vậy.”
“Đúng thế, về một mặt nào đó. Anh có thể bảo Galina, và bà ấy sẽ lấy

mọi thứ em muốn.”

“Galina?”
Đôi môi Dimitri nở nụ cười. Ồ, kiểu như một nụ cười. Tôi nghĩ anh

đang thích thú, nhưng nụ cười không thể hiện điều đó. Nó rợn người, đen
tối, đầy bí mật. Chỉ còn sự ngoan cố không chịu thể hiện điểm yếu trước
anh khiến tôi không khuỵu xuống.

“Galina là cô giáo cũ của anh, hồi còn đi học.”
“Bà ấy là Strigoi?”
“Phải. Bà ấy thức tỉnh vài năm trước, trong trận đánh ở Prague. Bà ấy

còn khá non so với Strigoi, nhưng đã nắm nhiều quyền lực. Tất cả nơi này
là của bà ấy.”

Dimitri khoát tay xung quanh.
“Anh sống với bà ấy?” Tôi tò mò hỏi. Tôi tự hỏi mối quan hệ của họ,

và thật ngạc nhiên, tôi thấy... ghen. Không phải tôi có lí do gì. Anh giờ đã
là một Strigoi, ngoài tầm với của tôi. Và đây không phải lần đầu tiên học
sinh đến với giáo viên...

“Anh làm việc cho bà ấy. Galina là một lí do khiến anh về đây sau khi

thức tỉnh. Anh biết bà ấy là Strigoi, và anh muốn được hướng dẫn.”

“Và anh muốn tránh xa em. Đó là một lí do khác, đúng không?”
Câu trả lời duy nhất là một cái gật đầu. Không dài dòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.