HẸN MÁU - Trang 228

Mười chín

VỚI DANH NGHĨA MỘT NGƯỜI VẪN DẠY DỖ DENIS về sự

kiềm chế, tôi không phải là một hình mẫu lí tưởng lắm. Ngay sau khi bị bỏ
lại một mình, tôi tiếp tục thử tìm mọi cách để thoát ra – nhấn mạnh phần
“thử.”

Theo lời Nathan, dường như giữ một người ở nơi này là điều hiếm hoi,

nhưng từ những gì tôi biết, nơi này được xây dựng để giam giữ. Cửa chính
và cửa sổ vẫn im lìm, dù tôi đập hay ném đồ vào nó mạnh đến đâu đi nữa.
Tôi không cả thèm dùng tới cái ghế, mà lấy một chiếc bàn trong phòng, hi
vọng thêm được chút sức mạnh. Không ăn thua. Khi thấy không hiệu quả,
tôi còn cố nhập bừa mã số lên bàn phím trên cửa. Cũng vô dụng.

Cuối cùng, kiệt sức, tôi đổ nhào xuống ghế sô pha và cố phân tích các

lựa chọn. Quá trình diễn ra nhanh chóng. Tôi đang bị kẹt trong một căn nhà
đầy Strigoi. Được, tôi không rõ lắm, nhưng tôi biết có ít nhất là ba tên ở
đây, quá nhiều với tôi. Dimitri từng nói “khu đất,” khiến tôi không mấy
thoải mái. Khu đất nào cũng rộng. Việc tôi ở trên tầng bốn chứng minh điều
đó. Một nơi rộng lớn có nghĩa là rất nhiều phòng cho rất nhiều ma cà rồng
trú ngụ.

Một điều an ủi duy nhất là bọn Strigoi không hợp tác với nhau. Rất

hiếm tìm ra một nhóm lớn hoạt động chung. Tôi đã từng vài lần chứng kiến
- vụ tấn công học viện là một trong số đó. Chúng đến vì vòng pháp thuật
của trường bị phá hỏng, và trở thành một sự khích lệ lớn cho bọn Strigoi
tập hợp lại. Dù có cố hợp tác với nhau, sự đoàn kết cũng nhanh chóng kết
thúc. Xích mích giữa Nathan và Dimitri đã chứng minh điều đó.

Dimitri.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.