HẸN MÁU - Trang 234

“Ngồi xuống cũng chỉ là chuyện nhỏ,” anh trả lời. “Anh nói với em

rồi, anh không định làm tổn thương em.”

“Tổn thương mang nghĩa chủ quan.” Rồi, đột nhiên ra vẻ không sợ, tôi

đi tới ngồi lên chiếc ghế đối diện anh. “Giờ anh vui lòng chưa?”

Dimitri nghiêng đầu, vài sợi tóc nâu rũ ra khỏi cái đuôi ngựa nhỏ sau

gáy. “Em vẫn đẹp, sau khi ngủ và chiến đấu.” Mắt anh nhìn lên đám quần
áo tôi ném ra nền nhà. “Em không thích bộ nào à?”

“Em không ở đây chơi trò diện đồ. Trang phục thiết kế không thể dụ

dỗ em tham gia câu lạc bộ Strigoi.”

Dimitri nhìn tôi thật lâu. “Sao em không tin anh?”
Tôi nhìn lại, bằng ánh mắt thiếu tin tưởng. “Tại sao anh có thể hỏi như

thế? Anh bắt cóc em. Anh giết người vô tội để sinh tồn. Anh không còn
như xưa.”

“Anh ưu việt hơn, anh nói rồi. Còn người vô tội...” Anh nhún vai.

“Không có ai thực sự vô tội. Hơn nữa, thế giới này gồm những kẻ săn mồi
và con mồi. Kẻ mạnh khuất phục kẻ yếu. Đó là một phần của quy luật tự
nhiên. Em vẫn thích điều đó mà, nếu như anh nhớ chính xác.”

Tôi đưa mắt đi nơi khác. Ở trường, môn học không liên quan tới giám

hộ mà tôi thích nhất là sinh học. Tôi thích đọc về hành vi của động vật, về
sự đấu tranh sinh tồn. Dimitri là lựa chọn hàng đầu của tôi, là người bạn
mạnh nhất trong số các đấu thủ

“Khác nhau,” tôi đáp.
“Nhưng không khác theo cách em nghĩ. Tại sao uống máu lại kì lạ với

em nhỉ? Moroi vẫn uống máu. Em chấp nhận cho họ làm thế cơ mà.”

Tôi giật mình, không muốn nhớ lại chuyện tôi vẫn để Lissa uống máu

mình khi chúng tôi sống trong thế giới loài người. Tất nhiên tôi không
muốn nghĩ tới dòng endorphin đi kèm suýt nữa làm tôi nghiện.

“Họ không giết ai.”
“Họ đã bỏ lỡ cơ hội. Nó rất tuyệt diệu,” Dimitri thở ra, và nhắm mắt

lại trong chốc lát. “Uống máu kẻ khác... nhìn sự sống tàn lụi trong họ và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.