HẸN MÁU - Trang 235

thấy nó tràn vào mình... đó là cảm giác tuyệt diệu nhất trên đời.”

Nghe anh nói chuyện giết người khiến cơn buồn nôn của tôi dâng lên.

“Thật bệnh hoạn và sai trái.”

Tôi không kịp phản ứng. Dimitri nhảy tới túm lấy tôi, kéo về phía anh

và ngả tôi ra đi văng. Cánh tay anh vẫn ôm chặt tôi, anh nửa nằm trên tôi,
nửa nằm bên cạnh. Tôi choáng váng tới mức không động đậy nổi.

“Không, không hề. Em phải tin anh. Em sẽ thích. Anh muốn được ở

bên em, Rose. Thực sự ở bên em. Chúng ta tự do thoát khỏi những luật lệ
kẻ khác đặt ra. Giờ chúng ta có thể ở bên nhau, mạnh nhất trong những kẻ
mạnh, có được mọi thứ ta muốn. Chúng ta rồi sẽ mạnh như Galina. Chúng
ta sẽ có một nơi giống thế này, của riêng hai ta.”

Dù những phần da hở của anh lạnh lẽo, nhưng chỗ áp sát vào người tôi

lại ấm. Màu đỏ trong mắt anh ánh lên ở khoảng cách gần, khi anh nói, tôi
nhìn thấy răng nanh. Tôi đã quen nhìn thấy răng nanh của Moroi, nhưng
với anh... thật kinh tởm. Tôi băn khoăn chuyện đẩy anh ra nhưng lập tức
gạt ý ưởng ấy đi. Nếu Dimitri muốn giữ tôi nằm im, tôi phải nằm im.

“Em chẳng cần thứ gì cả,” tôi nói.
“Em không muốn anh sao?” anh hỏi với nụ cười gian xảo. “Em đã

từng muốn anh.”

“Không,” tôi đáp, biết rằng mình nói dối.
“Thế em muốn gì? Về học viện? Phục vụ bọn Moroi luôn muốn đẩy

em vào nguy hiểm mà không hề suy nghĩ? Nếu em muốn cuộc sống đó, tại
sao em đến đây?”

“Em tới để giải thoát cho anh.”
“Anh tự do. Và nếu em thực sự muốn giết anh, em đã làm rồi.” Anh

hơi nhích người, dựa sát vào cổ tôi. “Em đã không thể.”

“Em đã bối rối. Sẽ không có chuyện đó nữa.”
“Cứ cho là nó đúng. Cứ cho là giờ em giết được anh đi. Cứ cho là em

có thể thoát được. Rồi sao nữa? Em về nhà? Em về với Lissa và để bóng tối
của linh hồn chảy vào mình?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.