HẸN MÁU - Trang 253

Hai mươi mốt

DIMITRI KHÔNG NÓI DÀI DÒNG. Tôi quá sững sờ vì những gì

anh nói và những chuyện xảy ra đêm nay tới mức không biết nên diễn tả ra
sao. Anh đưa tôi vào trong, qua tên Strigoi đang canh cửa, lên tầng về
phòng. Nathan không còn đứng đó nữa.

Trong khoảnh khắc, tiếng trách móc trong đầu tôi vang lên, xuyên qua

những suy nghĩ rối ren. Nếu tôi không bị canh ở cửa và Inna sắp về, tôi có
cơ hội đe dọa cô để ra khỏi đây. Phải thừa nhận điều đó có nghĩa là tôi phải
vượt qua một ngôi nhà chỉ có Chúa mới biết có bao nhiêu Strigoi, nhưng cơ
hội trốn thoát khi ra khỏi căn phòng cao hơn nhiều.

Rồi ngay khi những ý nghĩ đó xuất hiện, chúng biến mất. Dimitri vòng

tay quanh người tôi và kéo tôi lại gần. Bên ngoài trời lạnh giá, nhưng dù cơ
thể anh lạnh, áo khoác của anh cũng cho tôi chút hơi ấm. Tôi rúc vào gần
anh hơn khi tay anh vuốt nhẹ người tôi. Tôi tưởng anh định cắn mình,
nhưng đôi môi chúng tôi gặp nhau, mạnh mẽ và dữ dội. Tôi nắm tay vào
tóc anh, cố kéo anh gần lại. Cùng lúc đó, ngón tay anh lướt trên chân trần
của tôi, kéo váy lên gần sát hông. Sự mong chờ háo hức trào dâng trong tôi.
Tôi đã mơ về túp lều canh quá lâu, nhớ về nó với bao khao khát. Tôi chưa
từng mong đợi sẽ được làm chuyện đó lần nữa, nhưng bây giờ có thể, tôi
ngạc nhiên vì mình quá mong đợi.

Tôi trượt tay xuống áo anh, cởi hết cúc áo để chạm vào tấm ngực trần.

Da anh lạnh như băng, đối lập với ngọn lửa trong tôi. Anh hôn xuống cổ và
vai tôi, kéo dây áo xuống và phủ lên da thịt tôi những cái hôn thèm muốn.
Tay anh vẫn đặt trên một bên hông tôi, còn tôi cuống quýt tìm cách cởi áo
anh ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.