HẸN MÁU - Trang 254

Rồi đột nhiên, anh giật ra và đẩy tôi ra xa. Lúc đầu tôi tưởng chỉ là

một màn dạo đầu giữa hai người, mãi sau tôi mới nhận ra anh cố tình xô tôi
đi.

“Không,” anh hổn hển. “Chưa được. Đợi bao giờ em thức tỉnh đã.”
“Tại sao?” tôi tuyệt vọng hỏi. Tôi không nghĩ được gì hơn cái chạm

nhẹ của anh, và một vết cắn nữa. “Cái đó có vấn đề gì không? Có... có lí do
gì khiến anh không thể?” Trước khi tới đây, tôi chưa từng nghĩ tới chuyện
quan hệ với một tên Strigoi... chỉ đơn thuần là không thể.

Anh ghé sát vào tôi, chạm môi vào tai tôi. “Không, nhưng sẽ tuyệt hơn

nếu em đã thức tỉnh. Hãy để anh làm thế... để anh làm, và chúng ta sẽ làm
mọi thứ mình muốn.”

Lại một sự mặc cả, tôi lờ mờ nhận ra. Dimitri muốn tôi - điều đó thể

hiện rõ trên người anh - nhưng anh đang dùng sự cám dỗ để khiến tôi chấp
nhận. Thành thực mà nói, tôi muốn đến mức suýt nữa chấp nhận. Thể xác
đã chiến thắng lí trí, suýt chút nữa chiến thắng.

“Không,” tôi lí nhí. “Em... em sợ...”
Cái nhìn nguy hiểm dịu bớt, và dù anh không hẳn giống Dimitri ngày

xưa, vẫn có điều gì đó đỡ Strigoi hơn ở anh.

“Rose, em có nghĩ anh sẽ làm gì khiến em đau đớn không?” Dường

như chưa từng có cuộc nói chuyện nào về lựa chọn biến đổi hay là chết của
tôi?

“Vết cắn... quá trình biến đổi sẽ đau...” Quá trình đó có vẻ đau đớn,

vừa rồi tôi chưa nhắc tới.

“Anh nói rồi: Nó sẽ chỉ như những gì chúng ta vẫn làm. Em sẽ thích

nó. Sẽ không đau đâu, anh thề.”

Tôi quay đầu đi. Chết tiệt. Tại sao anh không độc địa và đáng sợ như

trước? Như thế dễ cho tôi kháng cự hơn. Dù trong ngọn lửa đam mê, tôi
vẫn có thể chống lại. Không hiểu sao... thấy anh như thế này, bình tĩnh và
đầy thuyết phục... thật gần với Dimitri tôi yêu, tôi thấy khó quay đi. Lần
đầu tiên trong đời, tôi thấy biến đổi thành Strigoi... không đến mức quá tệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.