HẸN MÁU - Trang 269

Tôi rùng mình. Lời nói phũ phàng, một quan điểm nhìn thế giới lạnh

lùng, đáng sợ. Dimitri thả tay tôi ra, và tôi thở dài nhẹ nhõm. Bằng đôi chân
run rẩy, tôi lùi lại ngồi trên đi văng. Trong khoảnh khắc, tôi sợ anh sẽ túm
lấy tôi, nhưng anh ngồi xuống bên cạnh.

“Tại sao Inna tấn công em? Tại sao cô ấy bảo vệ Nathan?”
“Vì cô ta yêu hắn.” Dimitri không thèm che giấu sự kinh tởm.
“Làm sao có thể...”
“Ai biết? Một phần hắn đã hứa thức tỉnh cô ta sau khi cô ta tận tụy ở

đây.” Những lời cảnh báo của Sydney quay lại trong tôi, chuyện các nhà giả
kim sợ con người sẽ biết đến ma cà rồng, vì họ có thể muốn được biến đổi.
“Hầu hết người thường làm việc ở đây đều được hứa hẹn như thế.”

“Hứa hẹn?”
“Đa số không xứng đáng. Ồ, thường là có kẻ thấy đói và kết liễu

người đó.”

Tôi thấy lợm giọng, không phải vì ở gần Dimitri. “Thật lộn xộn.”
“Không phải thế.” Tôi không nghĩ anh sẽ lắc tôi nữa, nhưng có tia

nguy hiểm ánh trong mắt anh. Con quỷ đang ở rất gần. “Sắp hết thời gian
rồi. Anh đã khoan dung với em, Roza. Quá khoan dung so với bất kì ai
khác.”

“Tại sao? Tại sao anh làm thế?” Tôi muốn - cần - nghe anh nói rằng

đó là vì anh yêu tôi và vì tình yêu, anh sẽ không bắt tôi làm gì mình không
muốn. Tôi muốn nghe để có thể gạt đi hình ảnh một con quái vật giận dữ
kinh hoàng vừa thấy.

“Vì anh biết em nghĩ gì. Việc thức tỉnh như ý em muốn sẽ khiến em

trở thành một đồng minh quan trọng. Em độc lập và mạnh mẽ, điều đó
khiến em trở nên quý giá.”

“Một đồng minh à?”
Không phải người anh yêu.
Dimitri vươn người nhìn thẳng vào tôi. “Chẳng phải anh đã từng nói

anh sẽ luôn ở đây bên em sao? Anh đây. Anh sẽ bảo vệ em. Chúng ta sẽ ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.