HẸN MÁU - Trang 339

nhau thức dậy mỗi sáng.”

“Không.” Tôi lùi lại xa hơn. Tôi biết nếu không làm thế, anh sẽ lại hôn

tôi, và tôi sẽ hoàn toàn lạc lối. Lissa cần tôi. Lissa đang bị bẫy. Mỗi giây
qua đi, Avery càng hiện ra chi tiết trong tôi. Tất cả những thứ này chỉ là ảo
giác.

“Rose?” Giọng anh đau đớn. “Em làm gì thế?”
“Em xin lỗi.” Tôi thấy mình sắp trào nước mắt. Lissa. Tôi phải tới chỗ

Lissa. “Đây không phải sự thật. Anh đã chết rồi. Anh và em không thể ở
bên nhau, nhưng em vẫn giúp được cô ấy.”

“Em yêu cô ấy hơn anh?”
Lissa hỏi một câu gần như vậy khi tôi rời bỏ cô đi tìm Dimitri. Cuộc

sống của tôi sụp đổ chỉ vì lựa chọn giữa hai người.

“Em yêu cả hai,” tôi đáp.
Như thế, tôi dùng hết nghị lực để quay lại với Lissa, dù cô ở đâu, và

tách mình khỏi ảo giác. Thực sự, tôi sẵn sàng dành cả đời để ở trong thế
giới tưởng tượng với Dimitri trong ngôi nhà đó, thức dậy cùng anh mỗi
sáng như anh nói. Nhưng đây không phải sự thực.

Nó quá dễ dàng, và điều duy nhất tôi học được là, cuộc sống không hề

dễ dàng.

Tôi chật vật đấu tranh, rồi đột nhiên thấy mình nhìn lại căn phòng

trong học viện Thánh Vladimir. Tôi nhìn Avery chằm chằm trong lúc cô ta
dán mắt nhìn tôi và Lissa. Cô ta đã lôi ra những kí ức khiến tôi đau đớn
nhất, muốn làm tôi rối trí và tách tôi khỏi Lissa bằng ảo giác về điều tôi
khao khát nhất. Tôi đã chống lại cái bẫy tinh thần của cô ta và thấy tự mãn,
dù tim đau nhói. Tôi ước gì mình có thể hiện ra trước mặt Avery và nói
những lời nhận xét về âm mưu cũng như bản thân cô ta. Chuyện đó là
không thể, vì thế, tôi góp ý chí với Lissa, và chúng tôi cùng nhau bước khỏi
mí cửa xuống sàn nhà.

Avery đang toát mồ hôi hột, và khi nhận ra cô ta đã thua trong trận

chiến tâm lí, khuôn mặt xinh đẹp bỗng trở nên dữ tợn. “Được. Có cách giết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.