HẸN ƯỚC - Trang 116

bất cứ khi nào nàng dùng nó. Nàng dò dẫm với thứ đồ vật nhỏ xinh và cố
gắng đặt nó lên môi nàng. Dùng tất cả sức lực, nàng thổi cho đến khi nó rít
lên một tiếng còi nhức óc.

Eric khựng lại trước âm thanh đó. Chầm chậm anh quay đầu lại, và ánh

mắt họ khóa chặt với nhau. Lidian không dám thở khi anh lại gần nàng.
Anh nhìn trừng trừng vào nàng với cảm xúc buồn bực, tức giận và cả một
chút thích thú le lói. "Em muốn cái chết tiệt gì thế hả?"

"Ở một mình với anh."

Căng thẳng dựng cao dần trong sự im lặng theo sau nó. "Để sau đi," Eric

cuối cùng cũng nói.

"Ngay bây giờ," nàng nhẹ nài.

Anh trầm ngâm nhìn nàng trong một chốc. Sau cùng anh với tay xuống,

và nàng níu lấy cổ tay kéo căng của anh. Những ngón tay của anh khép lại
quanh cánh tay nàng, và anh kéo nàng lên yên ngựa ngồi phía trước anh.

Nhẹ nhõm lấp đầy Lidian khi nàng cảm thấy cánh tay anh vòng qua

người nàng, ôm nàng chắc chắn khi anh thúc ngựa bước đi. Họ không nói
với nhau trong vài phút tiếp theo, mỗi người đều lạc bước trong những câu
hỏi và những suy ngẫm riêng tư của mình. Khi kết thúc chuyến hành trình
ngắn ngủi, Eric ghìm cương trước một dinh thự trang nhã với mặt trước đặt
một bức tượng nữ thần Athena màu ngà.

"Nhà của anh à?" Lidian hỏi.

Anh gật đầu, xuống ngựa và giúp nàng xuống. Một người hầu xuất hiện

để dắt chú ngựa trong khi Eric hộ tống Lidian vào trong với một bàn tay
mạnh mẽ nắm lấy khuỷu tay nàng. Bên trong tòa nhà tỏa bầu không khí mát
mẻ và trong lành, những bức tường sơn màu kem và vàng nhạt, với đồ nội
thất kiểu Pháp và những tấm rèm màu vang đỏ và vàng. Lidian hơi ấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.