HẸN ƯỚC - Trang 19

không bao giờ có thể ngừng nở nụ cười khi anh kề bên. Chance dường như
đã bước ra từ những trang giấy của những tiểu thuyết lãng mạn mà nàng
đọc say sưa, hoặc những bài thơ về tình yêu và khát khao nồng cháy. Nàng
không muốn điều gì nhỏ bé hơn như thế. Âm nhạc kết thúc với đoạn dạo
bay bướm, và ngài De Gray hộ tống nàng về phía bên của căn phòng, nơi
mẹ nàng đang đợi. Elizabeth điềm tĩnh trao đổi vài câu với De Gray, nhưng
bên dưới vẻ ngoài đó Lidian có thể trông thấy mẹ nàng lấp đầy phấn khích.

"Thưa ngài," Elizabeth nói với một nụ cười, "Tôi chắc ngài không nhận

ra tôi. Lần cuối tôi trông thấy ngài thì ngài vẫn còn là một cậu bé..."

"Tôi có nhớ một chút, phu nhân Acland," De Gray nói. "Bà đã từng đến

thăm và vẽ màu nước với mẹ tôi."

"Phải, chính xác là thế! Làm ơn gửi lời chào yêu mến nhất của tôi đến nữ

công tước."

"Tôi hy vọng bà sẽ cho chúng tôi vinh dự khi ghé thăm gia đình tôi sớm,

phu nhân Acland. Tôi sẽ chuyển những lời chúc tốt đẹp của bà đến mẹ tôi."
Anh ta nâng bàn tay của Elizabeth lên và kính cẩn hôn lên nó, rồi quay
sang Lidian. Có một ánh nhìn trêu tức trong đôi mắt xanh lục của anh ta.
"Cảm ơn cô về điệu nhảy, tiểu thư Acland."

Lidian trao cho anh ta một cái nhún gối chiếu lệ, vẫn còn nhức nhối bởi

những câu hỏi tọc mạch và thái độ chiếu cố của anh ta. Nàng quay lưng lại
với De Gray khi anh ta rời đi, và thở dài nhẹ nhõm khi đã hạ hồi.

Khiến nàng thêm mất tinh thần, nàng trông thấy đôi mắt mẹ nàng được

lấp đầy với ánh sáng háo hức và lên tinh thần để làm mối. "Cậu ta là người
quyến rũ cũng như rất đẹp trai," Elizabeth la lên. "Và khi con và cậu ta
khiêu vũ, trông hai đứa mới đẹp đôi..."

"Không có gì đâu Mama," Lidian thẳng thắn. "Anh ta bị vây quanh bởi

những người phụ nữ tràn trề hy vọng. Và con đã nói với anh ta là con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.