HẸN ƯỚC - Trang 47

"Đàn bà," Eric giận dữ nói. "Ai mà hiểu được họ nghĩ cái gì cơ chứ?"

Craven gật đầu thích thú. "Đúng vậy, thưa ngài. Nhưng tạ ơn Chúa phù

hộ, tất cả bọn họ đều như nhau."

Sống ở gia đình De Gray hứa hẹn mang đến nhiều điều thú vị hơn Lidian

mong đợi. Nàng chưa bao giờ ngủ trong một khung cảnh xinh đẹp đến vậy:
một phòng ngủ được trang trí với lớp lụa Đa mát màu hồng phấn và những
tấm ván ghép tường với những nét uốn lượng thanh tú, với những đồ đạc
bằng gỗ sơn tiêu bóng loáng. Phần còn lại của ngôi nhà là những căn phòng
tao nhã, đáng yêu lúc nào cũng được lau chùi sạch sẽ và sáng sủa.

Mặc dù Lidian không bao giờ quên đi những trách nhiệm của nàng đối

với các vấn đề ở trang viên Acland, nàng nhận thấy bản thân nàng đang đặt
nó lui về sau tâm trí khi nàng và mẹ nàng có được những khoảng thời gian
tuyệt vời với Julia và Dollie. Họ cùng nhau đi mua sắm ở Luân Đôn và đi
xe ngựa vãn cảnh trong công viên, trong khi đó lúc ở nhà lại lập kế hoạch
và nghiên cứu những lời mời cho các sự kiện sắp tới.

Trong những năm trước đây chưa bao giờ Lidian có thời gian để vun đắp

tình bạn với một người bạn cùng tuổi khác, và nàng thấy rằng nàng yêu quý
Dollie rất nhiều. Người con gái ấy thông minh và tốt bụng, lại sở hữu thứ
năng lực làm tiêu tan bực dọc của bản thân để cười trước những sai lầm của
mình. "Mình quá lãng mạn và bốc đồng," Dollie cười lanh lảnh thừa nhận
với Lidian. "Mình dường như đều ngã vào tình yêu với một quý ông mới
gặp vào tất cả các tuần."

"Và điều gì đã xảy đến sau tất cả những mê đắm ấy?" Lidian mỉm cười

hỏi.

"Chúng đều nhạt đi nhanh chóng. Mình chưa từng gặp một người đàn

ông nào duyên tiền định dành sẵn cho mình."

"Làm sao cậu biết được khi nào cậu tìm thấy người ấy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.