HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 132

Cô gái không nói được gì. Cô buộc ông phải thẳng thắn, nhưng khi ông
thẳng thắn, cô lại khó bề tiếp nhận. Hồi lâu sau cô mới run run hỏi: “Bác
định trao đổi gì?”

“Cháu trả lại con cho bác. Bác sẽ bảo đảm sự sống cho cháu.”

Cô gái và ông Thiên bốn mắt nhìn nhau, tưởng như không tin nổi giữa họ
đang có cuộc giao dịch nghiêm túc có liên quan đến sự sống. Bỗng nước
mắt cô gái tràn bờ mi, nhưng vẻ mặt tươi cười, nụ cười buồn. Cô ngăn dòng
nước mắt, dằn mạnh từ chữ:

“Giá của sự sống rất đắt, giá của tình yêu càng đắt hơn.”

Ông Thiên ngắt lời cô, với giọng hiểu biết, ông nói hết suy nghĩ của mình:
“Bác biết, Hiểu rất thích cháu. Cháu cũng rất thích Hiểu. Bác không nên
can dự vào tự do của tuổi trẻ. Nhưng bác cũng muốn cháu hiểu cho, sau khi
mẹ nó qua đời, Hiểu là người thân duy nhất của bác, là con bác. Tất cả vì
con, không những bác mong nó có tình yêu, cũng mong đời nó từ nay về
sau có hạnh phúc. Tình yêu rất ngắn ngủi, mà đời người lại quá dài. Mong
cháu hiểu cho người làm cha phải dùng cách này để trao đổi với cháu. Với
thực tế hiện tại của cháu, đúng là không vội nói chuyện tình yêu hôn nhân.
Nhiệm vụ đầu tiên của cháu là chữa bệnh. Cháu phải chữa trị thật tốt. Nếu
bố mẹ cháu còn, chắc chắn sẽ tán thành câu nói của bác. Đối với một cá
nhân, sự sống là số một.”

Cuối cùng nước mắt của cô gái cũng lăn xuống, giọng nói trở nên cứng rắn:
“Vì sự sống, có thể từ bỏ tình yêu, từ bỏ niềm tin, từ bỏ lương tâm được
không?”

Ông Thiên dường như không còn lời nào để trả lời. Ông đã buộc một cô gái
dùng sự sống quý báu của mình, dùng sự sống không một thứ gì có thể thay
thế để đánh đổi một tình yêu khắc cốt ghi xương. Có thể là quá tàn nhẫn,
nhưng tất cả đều hợp lý. Bề ngoài của ông vô tình, bản chất lại rất lý trí.
Hai người cứ như vậy không ai sẽ có được gì tốt đẹp. Đáng tiếc ông không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.