HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 239

Lâm Tinh mặc nhận: “Sở Công an các ông đã đến điều tra ông ấy chưa?”

Người trẻ tuổi nói chen vào: “Buổi tối hôm bố chồng cô tổ chức mừng sinh
nhật, mời hai cô gái thuê nhà của cô đến khiêu vũ, chuyện ấy cô có biết
không?”

Lâm Tinh không muốn trả lời viên cảnh sát trẻ tuổi, nhưng không thể, cho
nên cô chỉ gật đầu qua loa, thậm chí không nhìn anh ta. Viên cảnh sát trẻ
vẫn chĩa mũi nhọn vào Lâm Tinh, trong câu nói đầy ẩn ý:

“Sau đấy cả hai cô gái không xuất hiện nữa à?”

Họ có xuất hiện hay không liên quan gì đến buổi khiêu vũ ở nhà ông Thiên,
Lâm Tinh thấy logic của viên cảnh sát trẻ tuổi này có phần gượng ép. Cô
lạnh lùng nhắc nhở: “Các vị có biết hai cô gái này ở Bắc Kinh làm...”
Những lời lẽ khó nghe chưa ra khỏi cửa miệng, cô đã hãm lại. Cô thấy
không cần thiết trước mặt người lạ, nhất là trước mặt cảnh sát nói chuyện
không tốt đẹp của Aly và của Hân, vậy là cô nói chệch đi: “Các vị có biết
hai cô này ở Bắc Kinh có rất nhiều bạn không? Có thể họ đến chơi nhà bạn
bè ít hôm, trước kia vẫn thường như thế. Mấy hôm nữa các vị không tìm thì
các cô ấy cũng về.”

Viên cảnh sát lớn tuổi phẩy phẩy tấm ảnh cầm trên tay, nói: “Đây là cô
Hân, chúng tôi đã tìm thấy, lúc này chúng tôi muốn tìm cô Aly.”

Lâm Tinh nói: “Hai cô này hay đi với nhau. Các vị có thể hỏi ngay cô Hân,
cô ấy biết Aly đi đâu.”

Viên cảnh sát lớn tuổi nhìn viên cảnh sát trẻ tuổi, lại nhìn tấm ảnh, nói: “Cô
ấy không thể biết, vì đã chết.”

Lâm Tinh cho rằng mình nghe nhầm, không dám tin vào tai mình. “Cô Hân
chết? Hả? Các vị nói gì? Nó chết rồi à?”

Hai viên cảnh sát im lặng xác nhận. Lâm Tinh kinh ngạc, không biết nói gì
hơn: “Nó, nó chết thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.