HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 255

Qua khe cửa phòng khách, cô thấy Văn Khánh đang mở cửa lớn. Có người
vào hình như nói với anh vài câu gì đó, rồi có tiếng kêu, tiếng kêu vô cùng
sợ hãi. Lâm Tinh giật mình. Cô định ra xem, chưa kịp mở cửa thì đã thấy
Văn Khánh vội vàng chạy lên gác, có người đuổi theo sau. Lâm Tinh chưa
kịp biết chuyện gì thì đã nghe thấy liền hai tiếng “đoàng đoàng” như tiếng
pháo nổ, tiếp theo thêm một tiếng nữa! Lâm Tinh không biết âm thanh đanh
gọn ấy từ đâu phát ra. Qua khe cửa cô thấy Văn Khánh ngã vật ra đất, lăn
mấy vòng, như người không đầu, anh ta lăn theo cầu thang xuống. Không
biết lớp sương mù màu đỏ từ chỗ nào trên người anh ta phun ra, tỏa rộng
trước mắt rồi mất ngay trong khoảnh khắc. Lúc này cô mới ý thức được
chuyện gì đã xảy ra. Toàn thân cô cứng đơ tưởng như tay chân không thể
cử động, ngay cả hơi thở cũng không phải của mình. Cô thấy một người tay
cầm súng, cúi xuống nhìn Văn Khánh nằm ở chân cầu thang. Rõ ràng anh
ta đang xác nhận Văn Khánh đã chết hay chưa. Không rõ trên lầu có tiếng
động gì đó khiến cho người kia lắng tai nghe, sau đấy anh ta từng bước đi
lên cầu thang. Lâm Tinh mắt tối đen, chân mềm nhũn, hồn vía không còn,
tưởng chừng chỉ dựa vào bản năng ý thức mới lê nổi đôi chân vô tri vô giác
chạy về phía sau. Ngôi nhà này tường vây kín bốn phía, có chuyện gì cũng
không có lối thoát, cô chợt thấy góc bên trái có một cái cửa nhỏ. Tiếng
chân mỗi lúc một gần. Lâm Tinh mở cái cửa ngách định tìm đường chạy
thoát, bất ngờ cô lọt vào một nhà vệ sinh chỉ vài thước vuông. Nghe tiếng
chân bên ngoài cô biết người kia đang vào phòng khách, tất nhiên sẽ mở
cửa nhà vệ sinh. Lúc này Lâm Tinh đã bước vào bồn tắm, đứng trốn phía
sau tấm ri-đô, nín thở. Thịt da trên người cô tê dại nhưng vẫn run bần bật,
thậm chí người cứng đơ, không dám đụng vào tấm ri-đô. Người kia giật
giật tấm ri-đô chừng như để nhìn vào trong. Lâm Tinh không thấy mặt
người kia, chỉ thấy cánh tay thô khỏe của anh ta. Ngón tay đeo nhẫn béo
mập, trên ngón tay có có cái nhẫn vàng to xù. Bàn tay dừng lại nơi tấm ri-
đô một lúc rồi rụt lại, theo đó tiếng chân bước ra khỏi nhà vệ sinh, đi chỗ
khác. Lâm Tinh thở phào, hai đầu gối không chống nổi, tưởng như ngất xỉu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.